Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 364


Tô Vi cơ linh một cái, ôm trứng đứng dậy, thời điểm xoay người đột nhiên phát hiện trước mặt chính mình xuất hiện một cái động trùng màu đen thật lớn.
Cô tưởng phanh lại, đã chậm.
Cô một đầu chui vào bên trong động trùng màu đen.
Âm thanh TV vẫn còn quanh quẩn bên tai.
Trong miệng Tô Vi còn tàn lưu mùi sữa.
Đây là một cái huyệt động thực đen, trứng rơi trên mặt đất tản ra ánh sáng nhu hòa, chiếu sáng một mảnh thiên địa.
Tô Vi đang bị một đoàn màu đen như mực vây khốn.
Thật ghê tởm.
Chất nhầy giống như bạch tuộc.
"Chào cô, xin tự giới thiệu một chút, nhân loại các cô gọi tôi là Trùng Vương."
Bên tai Tô Vi xuất hiện một đạo âm thanh.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía đối diện, là con sâu to bằng ngón tay vừa nãy.
Giờ phút này, ở bên trong tầm mắt cô, con sâu lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng lớn lên, sau đó biến thành hình người.
Nhìn thân hình hình như là con đực?
Trùng Vương lại có thể là con đực? Còn đẻ trứng? Nam nhân? Trùng tộc các người tiên tiến như vậy sao?
Chờ một chút, gương mặt này sao trông giống đại minh tinh Âu Dương Hạnh Đắc như đúc vậy?
"Tôi chỉ là cảm thấy vẻ ngoài này không tồi, nhân loại các cô hẳn là thực thích đi?"
Đã hiểu.
Trùng Vương này nhìn thấy túi da đẹp liền không nhịn được muốn làm một cái giống như đúc.
"Túi da của cô cũng rất đẹp." Trùng Vương nhìn chằm chằm Tô Vi, trên mặt lộ ra tươi cười.
Tô Vi duỗi tay tưởng sờ sờ mặt chính mình, phát hiện cô không nhúc nhích được, đơn giản từ bỏ, "Cảm ơn, tôi cũng rất thích gương mặt này của tôi."
Trùng Vương giơ tay nhặt quả trứng trên mặt đất lên, ôm ở trong tay thưởng thức.
"Như vậy, chúng ta bắt đầu đi."
Bắt đầu cái gì?
Tô Vi cúi đầu nhìn về phía Trùng Vương hướng cô đưa qua quả trứng kia.
Là trứng của cô.
"Hiện tại còn chưa đủ, tôi muốn ăn mạnh nhất." Bàn tay nâng trứng của Trùng Vương trở nên thon dài đen gầy, giống tứ chi của sâu.
Chất nhầy màu đen đột nhiên ùa vào thân thể cô.
Trong nháy mắt khi khí huyết nghịch chuyển, Tô Vi nếm được mùi m.á.u trong khoang miệng chính mình.
Vừa rồi không nên ăn quá nhiều, hiện tại buồn nôn.
"Nhanh tiến hóa đi, phượng hoàng."
Tiến hóa như thế nào?
Càng nhiều xúc tua chất nhầy màu đen hướng tới cô.
Tô Vi càng cảm thấy buồn nôn.
Không có phản ứng.
Ngoại trừ Tô Vi nôn ra mấy ngụm máu, quả trứng mà Trùng Vương ôm trong lòng bàn tay không có biến động gì.
Trùng Vương thấp giọng cười cười, "Như vậy, thử xem cái này đi."
Thử xem cái gì?
Tiếng gầm rú thật lớn vang lên ở bên tai, tựa hồ có thứ gì đang sập xuống.
Trùng Vương giơ tay vung lên, trước mặt Tô Vi liền xuất hiện một cái hắc động.
Xuyên thấu qua cái hắc động này, cô có thể nhìn thấy Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng đang ở trong một huyệt động màu đen, khi huyệt động này sập, vô số Trùng tộc từ trong một góc trào ra tới.
Dựa theo bản lĩnh của Lục Nhưỡng, hắn có thể chạy ra được.
Cũng không biết vì sao, động tác của hắn so với ngày thường trì hoãn hơn không ít.
"Dù có là lính gác cấp Thần, cũng là thân thể nhân loại, luôn có thời điểm tới cực hạn."
Đối mặt với Trùng tộc càng ngày càng nhiều, biểu tình trên mặt Lục Nhưỡng cũng không có biến hóa quá rõ ràng.
Sợi tinh thần lực màu đỏ bay múa, chặt đứt Trùng tộc một đường xông tới.
Biểu tình của Trùng Vương từ lúc bắt đầu xem diễn đến mặt sau nghiến răng nghiến lợi.
Thực hiển nhiên, biểu hiện của Lục Nhưỡng cũng không ở trong phạm vi đánh giá của hắn.
Nhóm con cháu của Trùng Vương đều bị g.i.ế.c sạch sẽ.
Mặt Trùng Vương đã không nhịn được.
Tô Vi giật giật tứ chi của chính mình, chất nhầy màu đen thực vững chắc, giống như lăn lộn trong keo 502.
Trùng Vương này nếu không làm Trùng Vương mà đi bán sỉ 502 hẳn là rất kiếm tiền.
Đột nhiên, Trùng Vương đen mặt giơ tay, sợi tinh thần lực màu đen dệt ra một người cực giống Tô Vi.
"Anh ấy sẽ không mắc mưu."
Lục Nhưỡng khôn khéo như vậy sao có thể mắc mưu.
"Người, luôn có uy hiếp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận