Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 163


Sợi tơ hồng buộc trên cổ tùy thời đều có thể lấy mệnh nó.
“Chờ nuôi thêm một thời gian, là có thể lột da, anh sẽ lột da nó cho em.”
Vậy cũng quá hung tàn đi!
“Không cần.”
Tô Vi nhanh chóng cự tuyệt.
“Vậy em muốn cái gì?”
Đại ma vương vô cùng chấp nhất muốn tặng đồ cho cô.
Tô Vi nỗ lực nghĩ nghĩ, “Da rắn thật?”
-
Ở bệnh viện ngày thứ tám.
Bạch xà đã lột da xong, mà đôi mắt Lục Nhưỡng cũng hoàn toàn tốt trở lại.
Ngày lành của Tô Vi kết thúc.
Cô héo bẹp ngồi ở phía trước cửa sổ, ăn một bữa ngon lành cuối cùng.
Hôm nay là xoài ngàn tầng, là chị hộ sĩ thân thủ làm cho Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng không thích ăn loại đồ ngọt nị nị này, đều tới trong miệng Tô Vi.
Kẻ ham đồ ngọt mừng như điên!
Trên bàn còn có một viên kẹo mềm, đó là mỹ nhân bác sĩ cho.
Đã sắp phải đi rồi, Lục Nhưỡng sao còn chưa có sát ra tia lửa với mỹ nhân bác sĩ?
Nghĩ như vậy, Tô Vi vừa chuyển đầu, nhìn thấy Lục Nhưỡng đứng ở trên hành lang bệnh viện nói chuyện cùng vị mỹ nhân bác sĩ kia.
Ai nha? Sát ra tia lửa?
Tô Vi ôm bát xoài trong tay, đang chuẩn bị trộm đi qua ăn dưa, bên kia Lục Nhưỡng cũng đã nói xong cùng mỹ nhân bác sĩ.
Hôm nay là ngày bọn họ xuất viện.
Mỹ nhân bác sĩ trước khi đi còn trao đổi số điện thoại cùng Lục Nhưỡng.
“Vi Vi, đã thu thập xong chưa?” Lục Nhưỡng mở cửa tiến vào.
Tô Vi gật đầu, chỉ chỉ túi đồ ăn vặt to đùng của chính mình, “Thu thập xong rồi.”
Lục Nhưỡng:……
Lục Nhưỡng đi đến tủ quần áo trước, mở ra.
“Chờ một chút!”
Tô Vi kêu chậm.
Quần áo bên trong như hồng thủy vỡ đê đổ xuống người Lục Nhưỡng.
Tô Vi:……
Tô Vi ôm bánh kem, chậm rì rì lui về phía sau ba bước, sau đó lại lui ba bước.
“Đây là cái gì?” Lục Nhưỡng cầm chiếc quần hoa văn báo rơi trên đầu chính mình.
“A hả?” Anh mù sao, đó là quần hoa văn báo của anh.
Lục Nhưỡng hít sâu một hơi, “Lại đây, anh không đánh em.”
Anh nói chuyện tính toán nha.
Tô Vi cọ tới cọ lui đi đến bên người Lục Nhưỡng, sau đó bị đã bị Lục Nhưỡng một ngụm cắn lỗ tai.
A a! Người xấu!
-
Thân thể Tả Phạt Thu còn chưa có khôi phục, Doãn Tĩnh bọn họ tạm thời ở tại chỗ Tả Phạt Thu, chờ sau khi thân thể Tả Phạt Thu khôi phục sẽ đem sự vụ căn cứ trả lại cho hắn.
Về phần vì sao muốn cho Doãn Tĩnh đi hỗ trợ xử lý sự vụ căn cứ, đó là bởi vì sau khi trải qua lần chiến đấu cùng trùng con, cấp bậc của Doãn Tĩnh lại lần nữa tăng lên, cô hiện tại đã là SS+.
Tả Phạt Thu đối với bên ngoài tuyên bố chính mình là lính gác cấp bậc SS+, có rất nhiều người căn cứ khác không tin, ngầm phái người lại đây tìm hiểu.
Bởi vì ngày thường Tả Phạt Thu rất điệu thấp, cho nên nhiều người không biết gương mặt thật của hắn.
Tả Phạt Thu khẩn cầu Doãn Tĩnh thế hắn sắm vai một đoạn thời gian, để tạo ra một cái tác dụng uy h.i.ế.p đơn giản là được rồi.
Doãn Tĩnh đáp ứng.
Do đó, Doãn Tĩnh mới có thể thế Tả Phạt Thu xử lý chính vụ thời gian dài như vậy, còn phải mang mặt nạ bảo hộ làm bộ đi ngang qua trước mặt người căn cứ khác, phát ra uy áp tinh thần lực của chính mình.
Hiện tại, trong phòng ban đầu bốn người, bây giờ chỉ còn lại có hai người Tô Vi và Lục Nhưỡng.
Sáng sớm hôm nay, điện thoại của Lục Nhưỡng vang lên.
Tô Vi nhìn thấy nam nhân một tay cầm điện thoại, một tay mở cửa ra.
Nếu cô không nghe lầm, Lục Nhưỡng kêu chính là, “Bác sĩ.”
Bác sĩ! Quả nhiên thông đồng sao?
Tô Vi trừng lớn hai mắt, nhìn thấy cửa bị mở ra, bác sĩ ở bệnh viện vẫn luôn mặc áo blouse trắng giờ phút này lại mặc một chiếc váy liền áo màu tím quyến rũ, phụ trợ ra dáng người của bác sĩ.
Hẹn hò?
Tô Vi từ trong cửa phòng ngủ dò ra nửa cái đầu.
Lục Nhưỡng tiến lên một bước, hai người bị cửa chặn.
Sau khi đơn giản giao lưu một phút, bác sĩ rời đi.
Lục Nhưỡng hướng Tô Vi vẫy tay.
Làm gì nha, hai người hẹn hò còn muốn cô hầu hạ sao?
“Mang em đi mua đồ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận