Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 161


Buổi tối, Hoa Tễ mặc một bộ đồ vận động vào tới, trên đầu buộc dây cột tóc màu đen, phía dưới mặc quần đùi đến đầu gối, hắn đưa bánh kem trong tay cho Tô Vi, “Chị của tôi bảo tôi mang lại đây.”
Trên người Hoa Tễ còn mang theo mồ hôi, hiển nhiên là vừa vận động xong.
Tô Vi trước mắt sáng ngời, “Tắm rửa một cái rồi hẵng đi?”
Hoa Tễ:……
Hoa Tễ cũng không quay đầu lại đi luôn, sợ Tô Vi mơ ước thân thể trẻ tuổi của hắn.
Thân thể và linh hồn hắn đều là thuộc về chị!
Tô Vi chu miệng.
Cô chỉ là tưởng sờ sờ con thỏ mà thôi.
Chiếc bánh kem không lớn, đại khái cũng chỉ sáu tấc đi.
Dâu tây trên bánh kem vừa to vừa mới mẻ.
Không biết là người hảo tâm nào đưa bánh kem, bên cạnh còn có ngọn nến.
“Bánh kem……” Lục Nhưỡng nỉ non một câu, “Hôm nay ngày mấy?” Sau đó cầm lấy di động đặt ở trên tủ đầu giường nhìn thoáng qua, “Ngày mùng 3.”
Hóa ra hôm nay là ngày mùng ba.
Chờ một chút!
Tô Vi:!!!
Tô Vi đầy mặt khiếp sợ nhìn Lục Nhưỡng cầm di động chậm rì rì lật xem lịch, sợ tới mức gần như không cầm được chiếc bánh kem.
Có thể, có thể thấy được?
Chuyện khi nào?
Sương mù màu lam trong mắt rõ ràng còn chưa có biến mất!
Tựa hồ là thấy được biểu tình khiếp sợ của Tô Vi, Lục Nhưỡng thong thả ung dung buông di động trong tay xuống, nhàn nhạt nói: “Có thể nhìn thấy một chút, không rõ lắm.”
Tô Vi run run rẩy rẩy vươn một ngón tay, “Cái này thì sao?”
Đại ma vương cười, “Có thể.”
A a a a!!!!!
“Đúng rồi.” Nam nhân giơ tay chỉ một loạt đồ hiếm lạ cổ quái treo trên đài, mỉm cười trên mặt thoạt nhìn hòa ái lại dễ gần, “là cái gì?”
“Là……” Tô Vi muốn nói lại thôi, “quần áo của anh.”
Nhìn xem hôm nay cô phối hợp, phong cách Bohemian.
Đáng giận, vì sao đại ma vương mặc cái gì cũng đẹp như vậy! Rõ ràng cô chọn nhiều quần áo xấu như vậy!
-
Hôm nay lại có thể là sinh nhật Tô Vi.
Mùng 3, tháng mười.
Sinh nhật của nguyên thân lại có thể cùng một ngày với cô.
Trùng tên trùng họ trùng sinh nhật, đây là nguyên nhân cô sẽ xuyên vào thân thể này sao?
Dưới mạt thế, ngày đã không còn quan trọng.
Mọi người đều sống như lọt vào trong sương mù.
Tuy rằng Doãn Tĩnh có nghĩ tới chúc mừng sinh nhật Tô Vi, nhưng nề hà cô gần đây còn phải giúp đỡ Tả Phạt Thu xử lý sự tình căn cứ, thật sự là không thoát thân đi được, đành phải nhờ Hoa Tễ tặng bánh kem lại đây, còn nhận lời buổi tối có rảnh sẽ qua.
Tô Vi đối với loại chuyện này thật ra một chút đều không thèm để ý.
Cô để ý chính là Lục Nhưỡng giờ phút này cầm gậy dò đường đứng ở bên người chính mình.
Sắc trời gần tối, nam nhân thay bộ quần áo màu xám ngày thường của hắn, sau đó tắt đi mọi bóng đèn trong phòng bệnh.
Bởi vì thời tiết gần kề lạnh, cho nên chiều tối đến sớm hơn một ít.
Một ngọn nến được cắm ở trên bánh kem, ánh lửa doanh doanh, mặt Tô Vi ở dưới ngọn nến chiếu sáng trở nên càng thêm oánh nhuận bạch ngọc.
Cô chắp tay trước ngực, nghe bài hát chúc mừng sinh nhật từ di động, sau khi đắm chìm vài giây, liền thổi tắt ngọn nến.
“Vi Vi ước gì?”
Tô Vi đầy mặt phiền muộn, hai tròng mắt chân thành, “Muốn một lần nữa đầu thai.”
Ít nhất cũng nên xuyên vào một nhân vật chính diện đứng cùng phe với nam chủ.
Dù cho không phải nhân vật chính diện, cũng không cần khai cục đã mở ra địa ngục cho cô như vậy nha.
Không biết cô sống thực vất vả sao?
Lục Nhưỡng đứng ở bên người Tô Vi thậm chí thật sự nghiêm túc tự hỏi một chút, sau đó trả lời: “Có hơi chút khó khăn……”
Tô Vi:!!!
“Em chỉ là tùy tiện nói nói.”
“Nguyện vọng loại này, sao có thể tùy tiện nói được?” Lục Nhưỡng duỗi tay nâng hàm dưới của Tô Vi lên, “Lại cho Vi Vi thêm một cơ hội.”
Tô Vi nhìn sương mù màu lam trong mắt Lục Nhưỡng dần dần ảm đạm đi xuống, nhẹ liễm mặt mày, “Em không có nguyện vọng gì.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận