Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 104


Tuy rằng căn cứ thứ năm sẽ cung cấp đồ ăn và nơi ở miễn phí, nhưng Doãn Tĩnh là một người cuồng công tác, mỗi ngày không làm chút chuyện là ngồi không được.
Ra cửa, Doãn Tĩnh nhìn Tô Vi bọc kín như xác ướp.
Doãn Tĩnh:……
“Bên ngoài không có lạnh như vậy.”
Hai người một cái là vai phụ quan trọng, một cái là nam chính, đương nhiên sẽ không cảm nhiễm trứng trùng, nhưng cô chỉ là một cô gái nhỏ yếu đáng thương lại không thể ăn.
“Vi Vi yếu ớt.” Lục Nhưỡng tri kỷ thế Tô Vi tìm được một lý do thích hợp.
Tô Vi nhanh chóng buộc chặt màng giữ tươi dính ở trên người chính mình, sau đó kéo đồ thể dục lên, lại đeo hai tầng khẩu trang, hơn nữa gắt gao giữ chặt mũ, không lưu ra một tia khe hở cho trứng trùng có khả năng xâm nhập.
Doãn Tĩnh:…… Anh thấy cô ấy giống người yếu ớt sao? Đây rõ ràng chính là bệnh tâm thần chạm vào là nổ ngay!
“Không phải, thật sự không cần đi khám đầu sao?”
Tô Vi:…… Bỏ đi, sinh hoạt của người thông minh mấy người vô pháp lý giải.
-
Ba người vừa mới ra cửa, còn chưa đi ra rất xa, liền nghe được một trận tiếng kêu khóc.
“Con của mẹ, con rốt cuộc ở nơi nào!”
Cặp vợ chồng ở trên đường cái điên cuồng tìm người, một bên khóc kêu, một bên dùng sức túm Quan Muội.
Quan Muội nghiêng đầu, tròng mắt màu đen bị màu trắng ăn mòn một nửa, cả người có vẻ có chút quỷ dị.
Nhưng cặp vợ chồng kia lại không có phát hiện ra bất luận cái gì không thích hợp, tâm tư của bọn họ đều ở trên việc tìm kiếm cục cưng bảo bối của chính mình.
Cục cưng đã mất tích một ngày một đêm, đôi vợ chồng gấp đến độ lửa nóng.
Tầm mắt Tô Vi đối thượng cùng Quan Muội, cô nhanh chóng cúi đầu.
Cặp vợ chồng thấy được bọn họ, “Có phải mày bắt cóc con trai chúng tao hay không? Đứa thối tha, c.h.ế.t tiệt này, mày đã đem con trai tao đi đâu?”
Tô Vi nhìn ngón tay dựng ở trước mặt chính mình, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Lục Nhưỡng và Doãn Tĩnh, đầy mặt ngây thơ vô tri.
Không phải chứ, các người chuyên chọn quả hồng mềm để bóp nha?
“Nói chuyện!”
Mắt thấy bàn tay của phụ nhân trung niên đã muốn chọc đến trên mặt chính mình, Tô Vi thuận thế ngồi xuống chân Lục Nhưỡng.
Sinh hoạt dựng ngón giữa với cô, cô liền ngồi xuống.
Đừng nói, còn rất thoải mái nha.
Trên mặt Lục Nhưỡng luôn luôn không có biến hóa biểu tình gì, thoạt nhìn nho nhã tuấn mỹ, ai cũng sẽ không nghĩ đến hắn là đại ma vương chuyển thế.
Nam nhân duỗi tay bắt lấy cổ tay phụ nhân trung niên, hai tròng mắt nheo lại, mang ra một cỗ cảm giác sắc bén.
Phụ nhân trung niên theo bản năng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
“Chúng tôi không thấy con trai thím.” Doãn Tĩnh cũng che ở trước mặt Tô Vi.
“Nếu không phải chúng mày, vậy con trai tao đã đi đâu?” Phụ nhân trung niên tuy rằng sợ hãi, nhưng vì cục cưng bảo bối của chính mình, vẫn lựa chọn dũng cảm tiến tới, thẳng đến khi bị Doãn Tĩnh lại lần nữa dùng s.ú.n.g chống lên đầu.
“Tôi đã nói, chúng tôi không biết, hiểu không?”
Cảm xúc của Doãn Tĩnh bình thường sẽ không lộ ra ngoài như vậy, hiển nhiên, sau khi thấy được tao ngộ của Quan Muội, cô đối với đôi vợ chồng này đã không có bất luận tâm bao dung gì.
Cặp vợ chồng hùng hùng hổ hổ rời đi, Quan Muội an an tĩnh tĩnh đi theo phía sau hai người, thời điểm quay đầu nhìn qua Tô Vi một cái.
Gương mặt quen thuộc, gò má mềm mại, con ngươi to tròn, giống như là Hỉ Muội của cô.
-
Miệng vết thương trên người Quan Muội quá nhiều, cô liền không có thời điểm không bị thương.
Vì để bán được giá tốt, bọn họ không thường đánh mặt cô, nhưng mỗi lần không nhịn được, vẫn sẽ đánh.
Không chỉ bọn họ đánh, “Khách nhân” cũng sẽ đánh.
Quan Muội đã quen, thẳng đến khi cô nghe được đối thoại của Quan Đại Diệu cùng cha mẹ mình.
Đó là khi cô vừa mới từ trong phòng quản lý viên đi ra, liều sống liều c.h.ế.t vì bọn họ tranh thủ tới một căn phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận