Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 424


Xem tiểu thuyết? Xem video ngắn? Ôm mèo?
Sinh hoạt cằn cỗi lại vui sướng của cô, một đi không trở lại.
Sinh hoạt hằng ngày của nguyên nữ chủ là cái gì?
Luyện võ, luyện múa, cầm kỳ thư họa, báo thù nghiệp lớn.
Nhìn thấy Tô Vi suy nghĩ, nam nhân nhẹ gõ gõ mặt bàn, cô theo bản năng trả lời, "Ôm mèo?"
Dựa theo lưu trình bình thường của cô, cơm nước xong là nằm xuống giường, sau đó ôm mèo.
Đại ma vương tỏ vẻ hiểu biết, phái Lương Minh mang hai con sư tử lại đây.
Tô Vi:…… Ngươi nhìn xem ta muốn ôm sao?
"Đây là phiên bang tiến cống lại đây, một đực một cái, bổn cung nuôi từ nhỏ đến lớn, vô cùng ngoan ngoãn nghe lời." Hai con sư tử do Lương Minh dắt lại đây, bọn chúng hiển nhiên không thế nào chịu phục Lương Minh, vẫn luôn thấp thấp gầm rú.
Thẳng đến khi nhìn thấy Lục Nhưỡng, mới bò xuống mặt đất, lộ ra biểu tình thuận theo.
"Ngươi xem, có phải thực ngoan hay không?"
Cô sẽ không đi ôm, ngươi từ bỏ đi.
"Chỉ là sẽ rụng lông, thực dơ." Nam nhân nhăn mày lại, lời nói đột ngột chuyển.
Tô Vi theo bản năng tiếp miệng, "Mèo rụng lông không phải thực bình thường sao? Ngươi không phải cũng rụng tóc sao?"
Trong phòng an tĩnh trong chốc lát, tầm mắt nam nhân đột nhiên rơi xuống trên tóc Tô Vi.
Nguyên thân dù sao cũng là nữ chủ, dựa theo lưu trình, nữ chủ đại bộ phận đều là mỹ nhân, Tô Vi xuyên vào thân thể này cũng không ngoại lệ.
Nhìn như thon gầy, kỳ thật tràn ngập lực lượng, dáng người mảnh khảnh, tóc dài nhu thuận như tơ lụa, không có cài trang sức, chỉ có một cây trâm đơn giản, đem tóc quấn lên, rớt ra một chút sợi tóc nhỏ vụn, dán ở phía trên chiếc cổ trắng nõn.
-
Tô Vi cảm thấy nam chủ không chỉ là người điên, còn là một tên biến thái. Mà cô thập phần tự nhiên nằm ở trên trường kỷ cho hắn sờ tóc chính mình, đại khái cũng không phải đặc biệt bình thường.
"Xác thật không rớt." Sờ soạng mái tóc đẹp của Tô Vi một phen xong, nam nhân ngồi ở bên giường, rũ mắt nhìn cô, "Không thích sủng vật của ta sao?"
Tô Vi, "…… Không thích."
Đổi tư thế nằm một chút.
"Vậy ngươi thích cái gì?"
Ngươi là mười vạn câu hỏi vì sao sao?
"Tiền."
"Cần tiền làm gì?"
"Dưỡng lão."
Nam nhân trầm mặc.
Tô Vi cũng đi theo trầm mặc.
Cái miệng của cô toàn nói thật.
"Mưu tính sâu xa, Vi Vi quả nhiên tài trí hơn người."
Tô Vi:…… Ngươi đừng khen ta, ta sẽ thật sự tin.
"Ngươi muốn bao nhiêu tiền?"
Việc này cô sao biết được?
"Một ngàn vạn?"
"Hoàng kim?"
"Không sai biệt lắm đi."
Không có khái niệm.
Lục Nhưỡng một tay chống cằm, “năm nay quốc khố thu vào cũng chỉ được hơn một ngàn vạn lượng bạc.”
Tô Vi: …… không nghĩ cùng ngươi nói chuyện phiếm, có vẻ chỉ số thông minh của ta rất thấp.
-
Vào đêm, Lương Minh nhìn Lục Nhưỡng đứng ở cửa sổ thư phòng, nhìn chằm chằm bụi trúc ở bên ngoài, thật cẩn thận thế hắn phủ thêm áo khoác.
"Điện hạ, ban đêm lạnh."
Lục Nhưỡng đứng ở nơi đó, tầm mắt xoay chuyển.
Phiến cửa sổ bên kia cũng không có đóng lại, phòng Tô Vi ở đối diện thư phòng của hắn.
"Nàng đang làm cái gì?"
Lục Nhưỡng vừa dứt lời, trên xà ngang liền có ám vệ bay vút qua, sau đó ám vệ phụ trách trông coi căn nhà Tô Vi liền nhảy lại đây, "Đang tắm."
Tắm gội nha.
Lục Nhưỡng nghĩ đến mái tóc dài mềm mại kia, "Gội đầu sao?"
Ám vệ:??? Không chú ý.
Ám vệ nghĩ nghĩ, đang chuẩn bị lại đi nhìn xem, liền nghe chủ tử nhà mình nói: "Đổi nữ ám vệ."
Nữ ám vệ trở lại, "Không gội."
-
Tô Vi tắm gội xong, thời điểm từ trong phòng tắm ra tới thấy được một vị khách không mời mà đến.
Hồng Hạnh đứng ở bên cạnh, cúi đầu, có vẻ có chút khẩn trương.
Tô Vi vừa mới tắm gội xong, cô cúi đầu nhìn thoáng qua đồ chính mình mặc, không có vấn đề gì, đã bao vây thực rắn chắc.
Tuy rằng trong phòng cô cũng dùng than tơ vàng sang quý, nhưng rốt cuộc chỉ là một người ngoài, không có xa xỉ như Thái Tử điện hạ, miễn cưỡng cũng ấm hơn so với bên ngoài.
"Điện hạ có việc sao?"
Không có việc gì thì cô muốn đi ngủ.
"Không gội đầu sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận