Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 188


“A?” Tô Vi mở con ngươi còn buồn ngủ, ngẩng đầu đối thượng tầm mắt Lục Nhưỡng.
Nam nhân thích mặc sơ mi trắng, sẽ cho người ta một loại cảm giác nho nhã, thân cận, đứng đắn.
Nhưng giờ phút này, trên áo sơ mi trắng dính đầy máu, thậm chí lan tràn tới phía dưới quần.
“Không cảm giác sao?”
Cảm giác?
Cảm giác cái gì?
Sao lại là vấn đề này!
Ngày hôm qua cô nói không có cảm giác, không đúng, hôm nay đổi một chút.
“Có cảm giác.” Tô Vi nghiêm trang gật đầu.
Lục Nhưỡng híp mắt, đầu ngón tay điểm đến trên gò má cô.
Tô Vi nghiêng đầu nhìn hắn.
Tê tê tê, thật lạnh.
Mày nam nhân đột nhiên nhăn lại, “Nói dối.”
Rốt cuộc cảm giác gì!
“Ngủ đi.” Lục Nhưỡng thong thả ung dung thu hồi tay, không có lại khó xử cô.
Được rồi.
Bởi vì gần đây số lần Lục Nhưỡng đi ra ngoài quá nhiều, cho nên Tô Vi ngủ một mình.
Ngủ đến quá no, sáng sớm thức dậy, Lục Nhưỡng còn chưa có trở về, Tô Vi mặc áo ngủ Cậu Bé Bọt Biển đứng dậy, kéo màn ra nhìn thoáng qua bên ngoài.
Trời đầy mây.
Tâm tình không tốt lắm, làm chút đồ ăn ngon khao chính mình một chút đi.
Tô Vi từ tủ lạnh lấy ra sủi cảo chiên lần trước Lục Nhưỡng làm.
Sủi cảo chiên được đặt ở trong ngăn đông lạnh, Tô Vi cầm một hộp mười cái ra tới, sau đó đứng ở trước bệ bếp phát ngốc.
Làm như thế nào?
A, hình như là rán lên.
Tô Vi mở tủ bát, nhìn thấy dầu ăn ở bên trong, một lọ, một lọ lại một lọ.
Nhiều dầu như vậy, cô rốt cuộc nên chọn lọ nào?
Tùy tiện đi.
Tô Vi tùy ý cầm một lọ dầu, đổ vào trong nồi.
Cần đổ bao nhiêu?
Tùy tiện đi.
Đổ dầu xong, Tô Vi thả sủi cảo chiên vào.
Chảo dầu chậm rãi nóng lên, Tô Vi ngẩng cổ chờ đợi.
A a! Sao dầu lại bị bắn!
“Em đang làm gì?”
Một đạo âm thanh quen thuộc từ phía sau vang lên, Tô Vi căn bản không có quay lại, “A a!” Lại b.ắ.n đến cô!
Tô Vi cầm lấy nắp nồi ở bên cạnh che chắn mặt.
Chặn mặt, trên cánh tay lại bị b.ắ.n tới. Cô lại cầm nắp nồi đi chắn cánh tay, trên mặt lại bị b.ắ.n tới.
Tô Vi cầm nắp nồi rút khỏi phòng bếp, nhìn thấy Lục Nhưỡng khoanh tay trước n.g.ự.c đứng ở nơi đó, “Đang khiêu vũ sao?”
“Em chiên sủi cảo.”
Vẻ mặt ủy khuất.
Nam nhân thuận tay lấy cái nắp nồi trong tay cô, sau đó đổ nước vào nồi đảo lên. Sau khi làm xong, hắn cầm tay Tô Vi, đưa cô tới bên cạnh chậu nước, thế cô rửa sạch dầu mỡ trên cánh tay.
Trong phòng khách có hòm thuốc, sau khi rửa sạch, Lục Nhưỡng còn bôi dược cho Tô Vi.
Không nghiêm trọng lắm, chỉ có chỗ cổ tay nổi lên bọc nước.
“Đau.” Cô gái nhỏ kiều khí hừ hừ.
“Xong rồi.” Lục Nhưỡng thu thập hòm thuốc, đẩy mạnh vào phía dưới quầy TV.
Tô Vi ngồi trên sô pha, nhìn vết m.á.u mới mẻ chỗ vạt áo Lục Nhưỡng.
Sợi tinh thần lực màu đỏ ở phía sau hắn trở nên căng chặt, tối tăm, ngay cả bạch xà trên vai hắn cũng bày biện ra một cỗ không khí khủng bố.
Hắn rốt cuộc đã g.i.ế.c chóc bao nhiêu nha?
Nhưng rất kỳ quái, trong khoảng thời gian này Lục Nhưỡng cũng không có tìm cô tiến hành khai thông.
Tô Vi cũng mừng rỡ nhẹ nhàng.
Chủ yếu là sự tình lần trước thật sự đã làm cô có hơi chút quá mức…… thẹn.
Xem một trăm người bạn trai điện tử của cô để bình tĩnh một chút đi.
Lục Nhưỡng đi tắm rửa, trước khi đi còn múc sủi cảo chiên trong nồi ra bưng tới cho Tô Vi.
Tô Vi một tay cầm di động, một bàn tay khác cầm đũa.
Một bên ăn một bên chơi di động.
Cửa phòng tắm truyền đến tiếng vang, Tô Vi lập tức thu hồi di động, thái độ đoan chính.
Nam nhân ướt tóc, đi đến phía sau Tô Vi.
Hắn thay một chiếc áo ngắn tay màu trắng.
Nhiệt độ ngoài trời là mười mấy độ, mặc áo ngắn tay kỳ thật là không thích hợp.
Nhưng Lục Nhưỡng trời sinh thể hàn, nói không chừng độ ấm trên da thịt hắn so với bên ngoài còn thấp hơn.
“Thời lạnh.”
Đúng vậy.
“Nó giống như muốn ngủ đông.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận