Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 322


Rốt cuộc, gió cát cũng ngừng lại.
Tô Vi mở mắt ra, nhìn thấy trước mặt là đầu một con rắn lớn màu trắng.
Con rắn ý đồ chen cái đầu lớn của mình vào trong lồng sắt, nhưng bởi vì đầu quá lớn, cho nên không có thành công.
Ha ha ha, ngu xuẩn.
Tô Vi vừa mới mắng xong ở trong lòng, liền thấy con rắn đã dùng đầu đ.â.m bẹp lan can sắt của lồng giam sang hai bên, duỗi đầu tới trước mặt cô.
Tô Vi cũng không biết vì sao chính mình sẽ nhìn thấy ba chữ “Cầu vuốt ve” ở trên mặt con rắn này.
Mày là rắn, mà không phải là chó nha!
Tô Vi duỗi tay, nhẹ nhàng sờ sờ bạch xà trước mặt.
Bạch xà nhắm mắt lại, ý đồ củng đầu vào trong lòng n.g.ự.c cô.
Ngay sau đó, bạch xà trước mặt liền biến mất.
Sau lưng bạch xà có một người nam nhân.
Trên mặt hắn đeo mặt nạ bảo hộ, từ đôi mắt màu đỏ tươi lộ ra kia, đại khái có thể biết là một nam nhân đang rơi vào trạng thái bạo loạn tinh thần lực.
Tô Vi cũng học tập một chút tri thức về lính gác và dẫn đường.
Rốt cuộc đây cũng là thiên địch của Trùng tộc chúng nó.
Mặt nạ bảo hộ màu đen tuy rằng che khuất hơn phân nửa khuôn mặt nam nhân, nhưng Tô Vi vẫn có thể nhìn thấy phần da thịt hắn lộ ra ngoài trên lan tràn vảy màu trắng thập phần rõ ràng.
Lính gác năng lực càng mạnh, liền càng đồng hóa cùng tinh thần thể.
Hiển nhiên, đây là một nam nhân gần như muốn dung hợp với tinh thần thể.
Hai người đối diện, nam nhân dị thường bình tĩnh, hắn tiến lên một bước, vươn tay đến chỗ cô.
Tầm mắt Tô Vi Vi Vi hạ xuống, thấy được tay hắn lan đầy vẩy trắng.
“Lại đây.”
Nam nhân mở miệng.
Giống như không ác ý?
Tô Vi nghĩ nghĩ, xách váy đứng lên.
Còn chưa đi ra được hai bước, đã bị chiếc vòng trên cổ hạn chế hành động.
“A, cái này……” Cô lại lần nữa kéo kéo vòng cổ.
“Lạch cạch” một tiếng, nam nhân vẫn chưa làm ra động tác gì, vòng cổ đã theo tiếng vỡ ra.
Nếu Tô Vi có thể nhìn thấy, sẽ phát hiện ra trong căn phòng nho nhỏ này nhét đầy sợi tinh thần lực màu đỏ.
Sợi tinh thần lực mỗi thời mỗi khắc đều có thể nổ tung, ở trong không trung tràn ra sương m.á.u tinh tế.
Giam cầm trên cổ biến mất, Tô Vi hít sâu một hơi, cầm lấy tay nam nhân.
Tay nam nhân thực lạnh, trong nháy mắt khi Tô Vi nắm lấy, giống như là cầm vào băng.
Thật lạnh.
Tô Vi không nhịn được co rúm lại một chút, ngay sau đó, trực tiếp bị nam nhân kéo vào trong lòng ngực.
Nam nhân rất cao, thân thể hắn rũ xuống, đặt hàm dưới đến trên vai cô.
Hô hấp của nam nhân cũng thực lạnh, dán cổ cô, làm Tô Vi nổi da gà.
Tô Vi suy đoán, nam nhân đại khái đã nhận sai người.
Bằng không hẳn là bị mỹ mạo của chính mình kinh ngạc đến, sau đó sinh ra ý tưởng không an phận với cô?
Nếu phản kháng thì……
Ý tưởng trong đầu còn chưa có nghĩ hết, nam nhân lính gác SSS+ chuẩn bị đánh lén cũng đã bị xuyên tim mà chết.
Vô số sợi tinh thần lực màu đỏ trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể hắn, tinh thần thể cũng trực tiếp tiêu tán.
Từ thị giác của Tô Vi tới xem, lính gác cấp bậc SSS+ này chính là đột nhiên ngừng ở nơi đó, sau đó trực tiếp ngửa đầu ngã xuống.
Chết.
Ách…… Nếu phản kháng hữu dụng, vậy còn cần cảnh sát làm gì.
Tô Vi an tâm để nam nhân ôm.
Ôm đi ôm đi, ôm thêm một lát, cô cũng có thể sống lâu hơn một lát.
“Trở về từ khi nào?”
Hàm dưới của Tô Vi bị nam nhân bóp chặt.
“Ba năm trước?”
Tô Vi là ba năm trước xuyên vào sách.
“Vì sao không có tới tìm anh?”
Cô vì sao lại phải tới tìm anh ta?
“Không có phương thức liên hệ của anh.”
Tô Vi cho rằng nam nhân trước mặt tưởng nhầm cô thành người quen, nhưng chính mình lại hoàn toàn không nghĩ ra hắn rốt cuộc là ai.
Làm bộ rất quen thuộc đi.
Đáng tiếc, nam nhân trước mặt thoạt nhìn thực thông minh, một chút liền xuyên thấu qua ý đồ của cô.
“Không quen biết anh?”
“Nhận thức.” Tô Vi trợn mắt nói dối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận