Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 434


Việc học của Cố Nguyệt Thâm là không có vấn đề, kỳ thi mùa xuân sắp tới, hầu gia muốn Cố Nguyệt Thâm dọn đến một tòa viện ở vùng ngoại ô an tâm đọc sách.
"Con không đi!" Cố Nguyệt Thâm phản ứng đặc biệt lớn.
Cố hầu gia nhíu mày, "Đừng cho là ta không biết con suốt ngày chạy đến trong viện Thái Tử điện hạ là vì sao."
"Vũ cơ Giáo Phường Tư kia con có biết ả là ai không? Ả là con gái của quốc công phủ Đại Hưng, điện hạ đang thanh trừ dư nghiệt của Đại Hưng, con cùng ả ta nhấc lên quan hệ, là muốn hầu phủ chúng ta cả nhà trên dưới đều chôn cùng con hay sao?"
"Con……" Cố Nguyệt Thâm có thể vì tình yêu không màng tất cả, nhưng cha mẹ hắn là thiệt tình với hắn.
"Còn có, ả hiện tại đã là nữ nhân của Thái Tử điện hạ, con tưởng cùng Thái Tử điện hạ đoạt người, cũng phải ước lượng được phân lượng của chính mình."
Cố Nguyệt Thâm vô pháp cãi lại.
"Được rồi, đi ra ngoài đi."
Hắn cúi đầu xuống, đi ra cửa.
Nếu hắn thi đậu công danh, có phải có thể hỏi điện hạ muốn người hay không? Cố Nguyệt Thâm cảm thấy chính mình đã tìm được phương hướng nhân sinh, cũng không hề bài xích việc hầu gia đưa hắn đến vùng ngoại ô đọc sách.
Sau nửa canh giờ, hắn liền bước lên con đường đi đến phủ trạch ở vùng ngoại ô.
Cố Nguyệt Thâm nhìn xe ngựa càng đi càng xa, mãi cho đến bến tàu. Hắn nhìn con thuyền trước mắt, tâm tồn nghi ngờ, "Không phải đi tòa nhà ở vùng ngoại ô sao?"
"Hầu gia nói thấy tiểu hầu gia tâm tình không tốt, bảo chúng ta mang tiểu hầu gia đi ra cửa chơi."
Kỳ thi mùa xuân sắp tới, phụ thân lại muốn cho hắn đi ra cửa chơi, không thích hợp.
"Công tử, mau lên thuyền đi." Gã sai vặt thúc giục.
Cố Nguyệt Thâm không muốn lên thuyền, hắn phải về hầu phủ, lại bị hai gã sai vặt bên người ngạnh túm lên thuyền.
Thuyền muốn rời đi, gã sai vặt thở phào nhẹ nhõm, trong khoang thuyền đột nhiên đi ra một đám người.
"Tiểu hầu gia đây là muốn đi đâu?" Lương Minh mang theo Cẩm Y Vệ mặc quần áo vải cải trang, cười khanh khách nhìn Cố Nguyệt Thâm.
Cố Nguyệt Thâm khó hiểu, thẳng đến khi hắn bị Cẩm Y Vệ áp tiến vào trong ngục, còn không biết đã xảy ra chuyện gì.
-
Bên trong phủ Định Viễn hầu, Cố hầu gia đứng ở trong thư phòng, có người lại đây bẩm báo, đã đưa công tử an toàn ra khỏi kinh.
Cố hầu gia gật đầu, sau khi vẫy lui người liền đi đến trước giá sách, hắn duỗi tay vặn một cái bình hoa.
Giá sách trượt ra, lộ ra một hắc động.
Hầu gia đứng ở nơi đó, lắc lắc lục lạc treo ở cửa hắc động.
Lục lạc vang lên, rất nhanh, nơi đó liền có một nam tử mặc áo khoác màu đen đi ra.
"Điện hạ, ngài đã tới." Cố hầu hốc mắt đỏ bừng, "Công chúa không nghe khuyên bảo, chính mình vào tòa viện gian tặc, đã……đi rồi." Cố hầu đưa túi thơm của Hồng Hạnh cho nam tử.
Nam tử áo đen tiếp nhận túi thơm kia, trầm mặc trong chốc lát, sau đó nói: "Đợi sau khi phục quốc, ta tất sẽ hậu táng nàng."
"Điện hạ, thần đã mời tên gian tặc kia ba ngày sau ra vùng ngoại ô săn bắn, trong khu vực săn b.ắ.n có chôn mìn, đến lúc đó nhất định có thể làm hắn c.h.ế.t không có chỗ chôn."
-
Ba ngày sau, Tô Vi được Hồng Nhi kéo lên.
"Săn bắn?"
"Đúng vậy, cô nương."
"Điện hạ muốn mang ta cùng đi?"
"Đúng vậy, cô nương."
Cô không nghĩ đi.
Trời lạnh như vậy, cô thích nằm trên giường đọc thoại bản.
"Nghe nói phụ cận khu vực săn b.ắ.n kia có suối nước nóng, rất là thoải mái."
Nghe tới cũng không tệ lắm.
Kẻ lừa đảo! Kẻ lừa đảo! Kẻ lừa đảo!
"Đây là suối nước nóng điện hạ bảo Hồng Nhi nói cho ta?"
Tô Vi ngồi xổm trên mặt đất, nhìn suối nước nóng to bằng bàn tay, một bên đông lạnh đến run run, một bên nghiến răng nghiến lợi trừng hướng Lục Nhưỡng.
Nam nhân vẫn một vẻ trời quang trăng sáng, "Đại để là Hồng Nhi nghe lầm đi."
Tô Vi: ……
Nửa giờ sau, Tô Vi đổi xong trang phục cưỡi ngựa, đứng trước gương soi một chút.
"Rất đẹp." Nam nhân đứng phía sau lưng cô, nâng hàm dưới cô, lòng bàn tay cọ qua khóe môi cô.
Ách, ngươi có phải có chút mạo muội hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận