Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 467


Không có việc gì, nhà cô có tiền, bồi thường được.
Nữ nhân kia bị Tô Vi kéo ngốc, đầu tóc bù xù đứng ở nơi đó, phát ra âm thanh bén nhọn nổ đùng.
"Cô câu dẫn bạn trai tôi còn có lý? Cô không biết anh ấy đã có bạn gái sao?"
Giọng nữ nhân rất lớn, người ở cửa bệnh viện rất nhiều, người đi ngang qua đều đem ánh mắt nhìn về phía Tô Vi.
Tô Vi tức giận cười, "Chị gái này, bạn trai chị là ai?"
Chị gái lớn tiếng kiêu ngạo nói: "Chu Mộc."
Nghĩ tới, đoạn cốt truyện còn rất quen thuộc.
Đây không phải phân đoạn phát sinh ở trên người nữ chủ Lương Khương Bảo sao?
Vì sao hiện tại sẽ phát sinh ở trên người cô?
Nếu Tô Vi không đoán sai, nữ nhân trước mắt hẳn là con gái viện trưởng, bởi vì con gái viện trưởng phát hiện nguyên nữ chủ yêu thầm Chu Mộc, cho nên nổi trận lôi đình, tóm được cô ở ngay công ty Lục Nhưỡng.
Kỳ thật nguyên nữ chủ thật sự chỉ yêu thầm Chu Mộc, cái gì cũng chưa làm.
Từ sau khi biết Chu Mộc có bạn gái, cô cũng kiệt lực phân rõ quan hệ cùng Chu Mộc.
Nhưng Chu Mộc là kẻ ăn trong chén nhìn trong nồi, không phải cái đèn cạn dầu, không chỉ có thích lỡm lờ với nữ chủ, còn thích lỡm lờ với những người khác.
"Chị gái, tới."
Tô Vi hướng nữ nhân vẫy tay, "Xem, chồng tôi."
Cô lấy ra ảnh cưới chụp mấy ngày hôm trước, đưa đến trước mặt con gái viện trưởng, "Chị nhìn xem, chị cảm thấy là một người bình thường, tôi sẽ chọn ai?"
Con gái viện trưởng đại khái là người yêu đến lú não, "A, ảnh cưới đều là Photoshop."
Tô Vi:…… được, chơi như vậy đúng không.
Cần để hoa khôi nam nhân nhà cô ra đây trấn bãi.
Nói thật, Tô Vi tổng cảm thấy bá tổng trong sách bá tổng liền giống như linh vật, mỗi lần nữ chủ có chuyện gì, hắn xuất hiện tác dụng chính là trấn bãi.
"Vi Vi."
Trong màn mưa, nam nhân chống một cây dù màu đen thong thả đi về phía cô.
Mưa phùn mê mang, bùm bùm đánh vào trên dù, nam nhân thân cao chân dài, mặc tây trang màu đen, đeo đồng hồ xa hoa.
Lục Nhưỡng đã quen với tầm mắt kinh diễm của người chung quanh, hắn đi đến trước mặt cô, "Bệnh viện không cho xe bên ngoài tiến vào, anh ngừng xe ở giao lộ."
Mưa càng rơi càng lớn, Lục Nhưỡng đi đến bên người Tô Vi, thế cô ngăn cản gió, lúc rũ mắt đối diện với ánh mắt dại ra của con gái viện trưởng.
Mị lực của nam hoa khôi thật là không người có thể địch.
"Vị này chính là bạn em?" Lục Nhưỡng còn không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn lộ ra một nụ cười hữu hảo.
"Không phải, cô ấy mắng em."
Tươi cười trên mặt Lục Nhưỡng nháy mắt thu liễm lại, "Vị tiểu thư này, đây là danh thiếp của tôi, luật sư của tôi sẽ liên hệ cô để xử lý chuyện này."
Không hỏi tiền căn hậu quả liền giữ gìn cô như vậy, Tô Vi theo bản năng cảm giác hốc mắt đau xót.
Nhìn thấy danh thiếp của Lục Nhưỡng, nữ nhân choáng váng, nỗ lực tìm ra sai lầm của Tô Vi, "Cô, cô ta đánh tôi……"
"Sẽ có luật sư liên hệ cô." Lục Nhưỡng như cũ là câu nói lạnh như băng này.
Tại trong một khắc này, Tô Vi tựa hồ có chút hiểu vì sao mị lực của bá tổng kéo dài không suy.
Xong đời, cô giống như có hơi chút luân hãm.
Lục Nhưỡng ôm lấy Tô Vi, mang cô rời khỏi bệnh viện.
Tô Vi đang đeo giày cao gót da dê, không thể dính nước.
Tuy rằng cô rất có tiền, không để bụng, nhưng không biết vì sao, hiện tại lại không thể hiểu được muốn làm nũng.
"Giày của em không thể dính nước."
Cô tận lực đứng ở một chỗ khô ráo nói chuyện cùng Lục Nhưỡng, giọng nói không thể hiểu được có hơi chút kẹp.
Nam nhân khựng lại, sau đó giao dù trong tay cho cô, vén tay áo lên, bế cô theo tư thế công chúa.
A a a a! Thật nhiều người.
Một đường bế Tô Vi đến trên xe, trên người Lục Nhưỡng bị ướt một nửa, trên người Tô Vi cũng có chút nước mưa.
Nam nhân rút giấy ăn ra chà lau cho cô, Tô Vi ngồi trên ghế phụ, ôm mặt Lục Nhưỡng, hôn một cái lên khóe môi hắn.
Vẫn không có dũng khí hôn môi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận