Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 328


Nói chuyện, Ô Niểu Niểu liền vươn tay tới Lục Nhưỡng.
Thi ân, mang theo cao ngạo.
Đây là lần đầu tiên sau khi Ô Niểu Niểu biến thành dẫn đường cấp SSSS khai thông cho lính gác.
Tô Vi tuy rằng đang ở trong biển túi xách, nhưng vẫn lưu tâm bên này.
Cô nhớ tới trong cốt truyện nguyên tác, vị mỹ nhân Ô Niểu Niểu này là một thành viên trong hậu cung của nam chủ.
Tuy rằng nam chủ có rất nhiều hậu cung, nhưng người có tỷ lệ xứng đôi cao nhất là Ô Niểu Niểu.
Nếu vị Ô Niểu Niểu này là một người trong hậu cung của nam chủ, như vậy cô cũng vô pháp ngăn cản người ta.
Thật không biết tấm thẻ quẹt vô hạn kia cô còn có thể dùng được bao nhiêu lần.
Để cho Tô Vi cảm thấy luyến tiếc nhất chính là cơm Lục Nhưỡng nấu.
Ăn qua cơm của Lục Nhưỡng, ai còn muốn ăn cơm thừa canh cặn trong thùng rác nha!
Tô Vi ôm túi xách trong lòng ngực, lâm vào tuyệt vọng.
“Muốn cái này sao?” Một đạo âm thanh vang lên ở bên tai chính mình, Tô Vi nghiêng đầu nhìn về phía Lục Nhưỡng không biết từ khi nào đã đi đến bên người chính mình.
Lại nhìn Ô Niểu Niểu đen mặt đứng ở cách đó không xa.
Tay cô ấy vẫn còn ngừng ở giữa không trung chưa có thu hồi lại.
Ủa? Không phải sẽ để cô ấy khai thông ( ngoại tình ) sao?
Cốt truyện nguyên tác tựa hồ đã bị lệch đi.
Vô cùng lệch.
Nam chủ Lục Nhưỡng tuy rằng là lính gác cấp Thần, nhưng cũng không có bất luận hậu cung nào, còn rơi vào tinh thần hỗn loạn, thậm chí coi cô trở thành em gái nuôi của hắn, trình diễn “anh quá yêu em phải làm sao bây giờ?”
Việc này còn có thể làm sao bây giờ?
Có thẻ quẹt vô hạn, ai không yêu anh?
Ngồi ở trên xe taxi trở về nhà, Tô Vi tùy tay chỉ chỉ một tòa nhà lớn, “Chờ bao giờ em có tiền, sẽ mua tòa nhà này tặng cho anh.”
Lấy điều này tới biểu đạt tình yêu của em gái với anh trai.
Lục Nhưỡng móc di động ra, gọi một cuộc điện thoại, sau đó nói với Tô Vi: “Lấy lòng.”
Tô Vi:???
Tài xế xe taxi cười ha hả, “Đôi bạn trẻ các cháu thật giàu.”
Tô Vi cúi đầu, cảm thấy đây không phải là giàu, đại khái là sự thật.
Tục ngữ nói, xem tiền của một người nam nhân ở nơi nào, như vậy tình yêu của hắn ở ngay đó.
Lục Nhưỡng yêu em gái nuôi của hắn như vậy, nếu hắn đột nhiên một ngày nào đó khôi phục bình thường, nhận ra cô không phải em gái nuôi của hắn, sẽ không chặt cô thành tám khúc để tế em gái chứ?
Tô Vi thực sự vì chuyện này mà lo lắng một trận.
Lo lắng đến cơm cũng ăn không ngon.
“Hôm nay chỉ ăn ba bữa thôi.”
Tô Vi đếm trên đầu ngón tay.
Quả nhiên, cô quá lo âu.
Nhưng rất nhanh, cô liền bình thường trở lại.
Nghĩ nhiều như vậy có ích lợi gì đâu?
Không bằng đi bến tàu ăn khoai nướng.
“Em muốn ăn khoai nướng.”
Lục Nhưỡng đang dựa vào trên sô pha đọc sách.
Tô Vi ở bên chân hắn lăn qua lăn lại.
Thời điểm cô làm nũng cùng mẹ cô liền thích dùng chiêu này.
Cũng không biết có tác dụng hay không.
“Muốn loại tương gì?”
“Sốt cà chua!”
Ăn khoai nướng đương nhiên muốn chấm sốt cà chua!
Tô Vi là tưởng nằm yên, nhưng khi cô bị Lục Nhưỡng đưa tới khu nghĩa địa, cô vẫn có chút luống cuống.
Không phải chứ, chú trọng như vậy sao? Còn đưa người tới nghĩa địa để giết?
“Em đi không nổi.”
Tô Vi ngồi xổm xuống không chịu động, ý đồ kéo dài thời gian.
Ngay sau đó, cô đã bị Lục Nhưỡng ôm lên.
Tô Vi:…… Lần đầu tiên được ôm theo kiểu công chúa, lại có thể là được ôm vào nghĩa địa.
Lục Nhưỡng mang theo cô xuyên qua nghĩa địa, đi vào một viện nghiên cứu.
Hóa ra không phải tới nghĩa địa.
Tô Vi thở ra một hơi.
Chờ một chút, viện nghiên cứu?
Chẳng lẽ Lục Nhưỡng phát hiện cô là Trùng tộc?
Trái tim của Tô Vi không nhịn được bắt đầu đập bang bang kinh hoàng, cô duỗi tay tóm lấy khung cửa.
“Tay của em giống như bị dính vào khung cửa.”
Lục Nhưỡng nâng thân thể của cô, sau đó thế cô bẻ từng ngón tay ra.
Tô Vi:……
Bạn cần đăng nhập để bình luận