Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 354


Đại Bạch đĩnh cái bụng lớn của nó, bị Lục Nhưỡng thu trở về.
Vẫn là bị ăn luôn, trứng của cô.
Tô Vi vô cùng phỉ nhổ chính mình.
Ngàn tính vạn tính, cô không tính đến Lục Nhưỡng lại có thể sẽ sử dụng mỹ nam kế.
Đương nhiên, Lục Nhưỡng ngàn tính vạn tính cũng không có tính đến.
Quả trứng kia là giả.
Tô Vi hiện tại trong lòng tràn ngập chột dạ.
"Nhìn cái gì?" Nam nhân duỗi tay lau dấu vết ướt át nơi khóe môi của cô, bên trong mặt mày thanh lãnh mang lên vài phần tươi sống mị sắc.
Tô Vi dùng sức nuốt nuốt nước miếng, "Có hơi chút ướt đẫm mồ hôi."!
Thừa dịp Lục Nhưỡng đi công tác, Tô Vi trộm lấy di động mới mua ra, gửi tin nhắn cho Doãn Tĩnh.
Bạch nguyệt quang về nước Tô Vi: 【 Đã giấu trứng tốt chưa? 】
Doãn Tĩnh: 【 Rồi. 】
Tô Vi không dám giấu ở trong nhà, sợ bị Lục Nhưỡng phát hiện, liền đành phải nhờ Doãn Tĩnh mang về.
Doãn Tĩnh tuy rằng là dân du cư, nhưng vẫn luôn tận sức tiêu diệt động trùng, cũng có quan hệ hợp tác cùng lĩnh chủ các căn cứ, hơn nữa đã đạt tới cấp SSSS, bởi vậy, dù ở trong hội nghị các lĩnh chủ, cũng thập phần có quyền lên tiếng.
Chuyện bên người Lục Nhưỡng mang theo một Trùng tộc rất nhanh liền lên men ở trên mạng.
Dư luận hiện ra tình thế nghiêng về một bên.
Mọi người đều cho rằng, lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng điên rồi.
Lại có thể mang một con Trùng tộc bên người.
Cũng có dư luận cho rằng, con Trùng tộc kia hẳn là sử dụng ảo thuật mê hoặc gì, làm cho lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng cho rằng cô là phượng hoàng.
Đối với cách nói này, đại đa số mọi người vẫn cầm thái độ tán đồng.
Tô Vi nhìn bình luận trên mạng, lại nhìn nam nhân đang nấu cơm cho chính mình một cái.
Cô chẳng có cảm thấy phiền não gì với áp lực dư luận.
Cô thậm chí còn có hứng thú suy nghĩ bữa sáng ngày mai ăn cái gì, cơm trưa ăn cái gì, bữa tối ăn cái gì.
"Ăn cơm thôi."
Nam nhân đã nấu xong.
Tô Vi lập tức từ trên sô pha nhảy lên.
Khi ăn cơm, Lục Nhưỡng lại bồi Tô Vi xem phim truyền hình.
Nam nhân nhận một cuộc điện thoại, bắt đầu làm chi viện cho Doãn Tĩnh, giúp cô xử lý sự kiện động trùng.
Thoạt nhìn cũng không giống như là người thích nỗ lực công tác.
"Sao anh lại đeo kính cận thị?" Tô Vi duỗi tay ngoéo mắt kính trên mặt Lục Nhưỡng một cái.
Lục Nhưỡng:……
Tô Vi nhớ rõ trên bức ảnh kia, nam nhân không mang mắt kính.
"Có hơi chút cận thị, không nghiêm trọng."
Là sao, trước kia cũng không cận thị nha.
Anh còn có thể đột nhiên cận thị sao?
Không phải là buổi tối anh trộm khóc, khiến đôi mắt bị cận thị chứ?
Nhưng nói thật, Lục Nhưỡng mang mắt kính ngồi trên sô pha công tác, thoạt nhìn thật văn nhã bại hoại.
Tô Vi nuốt nuốt nước miếng.
"Nước miếng chảy ra kìa."
Hả? Nước miếng? Không có nha.
Tô Vi thần sắc hoang mang quay đầu, nhìn thấy khóe môi Lục Nhưỡng gợi lên ý cười.
Tô Vi:……
-
Hôm sau, Tô Vi ăn xong cơm sáng, vẫn còn giận dỗi vì sự tình tối qua, Lục Nhưỡng liền chủ động mở miệng nói: "Ra cửa."
Ra cửa? Đi đâu? Nhận lỗi sao?
A, cẩu nam nhân, xem ở anh còn có hơi chút thành ý, tôi liền miễn cưỡng tha thứ cho anh…… Mới là lạ! Nhà ai hẹn hò đi viện nghiên cứu!
Đây là viện nghiên cứu ở căn cứ thứ mười.
"Đây là cái gì?" Tô Vi khó hiểu.
"Dụng cụ kiểm tra tỷ lệ xứng đôi." Doãn Tĩnh đi đến bên người Tô Vi, "Hiện tại dư luận bên ngoài lên men rất lợi hại, lĩnh chủ các căn cứ cũng mang nghi ngờ, tôi liền nghĩ đến làm cô và Lục Nhưỡng kiểm tra tỷ lệ xứng đôi. Nếu cô là Trùng tộc, dụng cụ sẽ không có phản ứng."
Nói cách khác, tuy rằng tinh thần thể của Tô Vi còn chưa có nở ra, nhưng tỷ lệ xứng đôi giữa cô và Lục Nhưỡng là sự tồn tại trời sinh.
Nếu cô có thể xứng đôi cùng lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng, như vậy lời đồn cô là Trùng tộc liền tự sụp đổ.
Cũng mất công Doãn Tĩnh có thể nghĩ đến chủ ý này.
"Tới sao?" Một đạo giọng nam đột nhiên vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận