Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 336


"Ừ, cứ quẹt thẻ của anh." Nói xong, Lục Nhưỡng thu hồi tinh thần lực của chính mình, dưới chân dẫm lên mặt một con Trùng tộc, hỏi, "Còn có việc gì không?"
Tô Vi nói: "Không có."
Bên kia nói: "Ừ."
Tô Vi, "Em ngắt máy nhé?"
"Ừ, em ngắt trước đi."
Cảm giác nhão nhão dính dính này vì sao giống đôi nam nữ yêu nhau vậy?
Cắt đứt điện thoại, Tô Vi sờ sờ mặt chính mình có hơi chút nóng lên, sau đó nghiêng đầu nhìn thấy Doãn Tĩnh đứng ở bên người chính mình.
Doãn Tĩnh mặc một cái áo gió hơi dài, phía dưới là một đôi giày bó màu đen, bên hông đeo súng, trên mặt đeo mặt nạ bảo hộ màu đen, chỉ lộ ra một đôi con ngươi sắc bén.
Vóc người cô cao hơn Tô Vi một ít, thời điểm nhìn chăm chú cô tầm mắt cần phải hơi đi xuống.
"Cô, gọi tên của tôi một chút xem.” Doãn Tĩnh đột nhiên nói.
Ha?
Doãn Tĩnh?
Lại gọi một lần nữa.
Doãn Tĩnh.
Lại gọi một lần nữa.
…… Doãn Tĩnh.
Đây là số điện thoại của tôi. Doãn Tĩnh lấy cái di động cũ nát của Tô Vi, nhập vào số điện thoại của cô.
"A."
"Cô về sau cũng có thể quẹt thẻ của tôi."
Hả?
-
Bởi vì trung tâm thương mại rất lớn, cho nên Tô Vi và Doãn Tĩnh đi dạo, bắt đầu từ tầng thứ nhất.
Lần trước Lục Nhưỡng trực tiếp liền mang cô đi mua quần áo, cô cũng chưa có dạo chơi được mấy đâu.
Tầng thứ nhất là châu báu trang sức. Tổng cộng có mười tầng như vậy.
Từ tầng mười một, chính là mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm linh tinh.
Doãn Tĩnh thoạt nhìn không phải một người thích dùng loại này.
Tô Vi đối với loại này lại có hơi chút nghiên cứu.
Cô chọn mấy nhãn hiệu chính mình ngày thường hay dùng.
Thật hiếm lạ, dù là mạt thế, nhãn hiệu cô thích dùng đều vẫn còn.
"Loại này dùng khá tốt, cô có muốn thử một chút không?" Tô Vi nhiệt tâm đề cử.
Doãn Tĩnh đối thượng con ngươi đen thui của cô, tạm dừng trong chốc lát, vươn tay lấy lại đây, nói với nhân viên bán hàng: "Gói lại."
"Thưa ngài, ký tên bên này."
Tô Vi nhìn chỗ trống phía dưới, cầm bút, viết xuống hai chữ "Lục Nhưỡng".
Ừm…… vì sao sẽ có một loại cảm giác ngượng ngùng như vợ chồng vừa mới kết hôn, vợ lần đầu tiên sử dụng thẻ của chồng?
Ái muội đáng c.h.ế.t này!
"Thưa cô, còn 3 tờ cần ký tên."
Tô Vi:…… cô nơi nào mua nhiều như vậy!
Tô Vi từ lúc bắt đầu cảm thấy hơi ái muội đến cuối cùng mặt vô biểu tình, ký tên nhiều cũng chỉ như vậy.
Đi dạo một giờ, Tô Vi cảm thấy không sai biệt lắm, liền tạm thời giao đồ cho Doãn Tĩnh, sau đó chính mình đi phòng vệ sinh.
Doãn Tĩnh đứng ở cách đó không xa, đang xử lý công tác qua điện thoại.
Tô Vi từ phòng vệ sinh ra tới, phát hiện không có giấy lau tay, cô đang chuẩn bị gọi nhân viên vệ sinh ở đối diện, nhân viên vệ sinh kia lập tức liền chạy tới, sau đó một phen kéo khẩu trang xuống, lộ ra một gương mặt quen thuộc.
"Tô Vi, cô quả nhiên còn sống." Mộng Mộng mặc đồng phục nhân viên vệ sinh có vẻ thập phần kích động, "Tôi thấy được, vừa rồi cô ở bên lính gác Doãn Tĩnh sao?"
Mộng Mộng là cao thủ lướt mạng, hiển nhiên, cô đã nhận ra thân phận Doãn Tĩnh.
"Không phải, cô nhìn lầm rồi." Tô Vi nghiêm túc phủ nhận.
Mộng Mộng:……
"Mặc kệ có phải hay không, dù sao hiện tại bên trong khu không người chỉ còn lại có tôi và cô cùng nhau hợp tác làm việc xấu."
Tô Vi:…… Có thể học tập văn minh nhân loại một chút được không?
Nhưng dựa theo giả thiết tới xem, Lục Nhưỡng là nam chủ, như vậy cô xác thật chính là vai ác.
Dùng từ như vậy cũng không sai.
Nhưng bà cố không phải nói khu không người cũng chỉ dư lại một mình cô sao? Thoạt nhìn tình báo của bà cố có lầm nha.
Không đúng, nói không chừng bà cố là cố ý.
A, cô đã hiểu, bà cố là dùng cô để dời đi tầm mắt của nhóm lính gác, che giấu Mộng Mộng để cô ấy nhân cơ hội xuất kích.
Bà cố đã không còn yêu bảo bối cô nữa.
"Cô có tiền không?" Mộng Mộng cúi đầu nhìn về phía túi Tô Vi, chỉ lấy ra được một cái di động cũ.
"Không có, cô thì sao?"
"Tôi đã sắp được phát tiền lương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận