Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 292


Cô múc ra hai muỗng bột mì, đổ nước.
Nước nhiều, không có việc gì, thêm bột.
Bột nhiều? Không có việc gì, thêm nước.
Cuối cùng, Tô Vi nhìn cục bột to chà bá của chính mình, trầm mặc một chút lại cổ vũ chính mình.
Không sao, làm nhiều ăn nhiều.
Đối lập với Tô Vi nơi này luống cuống tay chân, Lục Nhưỡng bên kia đang chiên bò bít tết.
Bò bít tết.
Tô Vi nhìn đống mì trong tay, trầm mặc một chút sau đó chuẩn bị đứng gần Lục Nhưỡng.
Đáng tiếc, còn chưa có tới gần, đã bị nhóm nữ sinh viên điên cuồng đẩy ra.
“Lục Nhưỡng, nếm thử bánh kem em làm đi?”
“Đây là bánh tart trứng em làm.”
“Đây là bánh quy dâu tây.”
Lục Nhưỡng bên kia bị chen đến chật như nêm cối.
Tô Vi nhìn chằm chằm nồi cháo bột của chính mình, lâm vào trầm tư.
Thẩm Tường Tường ban đầu chuẩn bị giận dỗi Tô Vi đến hết tiết học, nhưng sau khi ăn thử một ngụm đồ do chính mình làm ra, thật sự là ăn không vô.
“Vi Vi, oẹ, help, help!”
Tô Vi: Cô đừng tới đây a a!!!
-
Mạt thế không thể lãng phí đồ ăn.
Cuối cùng, hai người ăn đến phun, thật sự là không chịu nổi.
Thẩm Tường Tường dùng mỹ nhân kế, rốt cuộc cũng đẩy mạnh tiêu thụ được đồ của chính mình đi ra ngoài.
Tô Vi:??? Này được không?
Tô Vi nghĩ nghĩ, cởi áo khoác màu hồng phấn trên người chính mình ra, sau đó cởi búi tóc sáng nay Lục Nhưỡng chải cho mình.
Mái tóc dài màu đen hơi xoăn, mềm như bông đáp trên vai, phối hợp với áo lông trắng, Tô Vi đang chuẩn bị dùng mỹ nhân kế, trước mặt liền xuất hiện một đĩa thịt bò.
Cô quay đầu, đối thượng với ánh mắt cừu thị của một đám nữ sinh.
“Nóng?” Lục Nhưỡng cúi đầu xem cô, “Hay là lạnh?”
“Bò bít tết không cắt ra sao.”
Sau đó, đại ma vương liền đứng ở nơi đó, thế Tô Vi cắt bò bít tết ra, phân thành các khối nhỏ, thế cô vắt chanh lên.
Ưm…… thơm mềm nhiều nước.
Tô Vi không nhịn xuống, ăn sạch cả đĩa.
Lục Nhưỡng đứng ở bên người cô, thế cô mặc lại áo khoác, giúp cô chải búi tóc tròn.
Tô Vi ăn xong bò bít tết, lại lâm vào mê mang.
Cháo bột của cô phải làm sao bây giờ?
Giáo viên sắp kiểm tra đến nơi này.
Tô Vi đem ánh mắt nhìn về phía Lục Nhưỡng.
“Anh, vất vả, anh ngồi xuống đi.”
Lục Nhưỡng ngồi xuống.
Tô Vi bưng nồi cháo bột tới.
“Tuy rằng không đẹp, nhưng nó……”
Cũng không thể ăn.
Tô Vi đang chuẩn bị lại dùng ra đại pháp xoay vòng vòng làm nũng của chính mình, bên kia liền nhìn thấy một cái miệng rắn bị Lục Nhưỡng bẻ ra.
Đại Bạch xà tránh ở phía dưới bàn, mở to một đôi mắt thanh triệt.
Có cái gì ăn ngon sao?
Lục Nhưỡng vô tình nói: “Đổ.”
Tô Vi lập tức dùng ra toàn bộ sức lực giơ nồi lên đổ vào trong.
-
“Anh không sao chứ?” Tô Vi nhìn Lục Nhưỡng đi ở phía trước chính mình, thật cẩn thận hỏi.
Ăn ở thân rắn, khó chịu ở tâm đại ma vương.
Tô Vi nhạy bén đã nhận ra sắc mặt nam nhân không dễ nhìn.
Lục Nhưỡng đột nhiên dừng bước chân.
Tô Vi cúi đầu đụng vào phía sau lưng hắn.
“WC nam.”
“Đừng theo vào.”
A.
Tô Vi ở cửa nhìn chung quanh, sợ Lục Nhưỡng ngộ độc thức ăn té xỉu ở bên trong.
Đợi trong chốc lát, nam nhân còn chưa có ra tới, Tô Vi nghĩ nghĩ, móc di động ra.
“Hừ, đừng tưởng rằng cô là con gái lĩnh chủ, chúng tôi cũng không dám làm gì cô!”
Một bên truyền đến tiếng nói chuyện.
Tô Vi đi vào WC nữ.
Quả nhiên nhìn thấy Thẩm Tường Tường bị người để ở trên vách tường, trước mặt bị mấy lính gác và dẫn đường bao quanh.
Chú ý tới có người tiến vào, nữ sinh tóc tím dẫn đầu nhíu mày, “Này, cút đi!”
Tô Vi gật đầu, sau đó xuyên qua đám người, đi tới bên người Thẩm Tường Tường.
Nữ sinh tóc tím:……
“Cô……” Nữ sinh tóc tím trừng cô, hiển nhiên là đối với sự không thức thời của Tô Vi rất bất mãn.
Tô Vi mở miệng nói: “Tôi sợ một người thì không đủ phân.”
Nữ sinh tóc tím:……
“Cô đi mau!” Thẩm Tường Tường nóng nảy, đẩy Tô Vi một phen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận