Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 372


Tô Vi ăn kẹo chocolate Chu Yến Thanh cho, "Em ăn không, em trai?"
Tiểu Lục Nhưỡng giật giật môi, "Không ăn."
"Nga." Tô Vi không khách khí ăn luôn một viên kẹo cuối cùng.
"Tôi không phải em trai cô." Tiểu Lục Nhưỡng buông đôi tay cầm kẹo chocolate hộ Tô Vi xuống.
Hắn cúi đầu nhìn chằm chằm tay của mình, hiển nhiên là đối với hành vi lấy lòng nữ nhân của chính mình cảm thấy rất kỳ quái.
Không, cũng không phải lấy lòng, chính là thói quen.
Giống như hắn đã quen làm như vậy.
"Em xác thật không phải em trai chị."
Tiểu Lục Nhưỡng theo bản năng nheo mắt lại, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác, "Vậy tôi là gì của chị?"
Tuy rằng hắn hiện tại không có ký ức gì, nhưng không biết vì sao, trong nháy mắt khi nhìn thấy nữ nhân này, tâm tình thế nhưng không thể tưởng tượng thả lỏng xuống dưới.
Từ ngày hắn tỉnh lại, hắn liền theo bản năng không tin mọi người chung quanh.
Bởi vì còn chưa có khôi phục tinh thần lực, cho nên mới bị những người đó bắt đi.
Nhưng nếu nữ nhân này không có tới cứu hắn, hắn cũng có thể chính mình chạy thoát.
"Em là……" Nữ nhân bày ra tư thế lần đầu tiên chạm vào hắn, nửa ngồi xổm xuống, nhìn thẳng hắn, "Bạn trai của chị."
Tiểu Lục Nhưỡng:……
"A." Tiểu thiếu niên phát ra một nụ cười nhạo, bình luận: "Biến thái."
Tô Vi:…… Ủy khuất.
-
Tô Vi mang Lục Nhưỡng đi đến trung tâm thương mại lớn nhất phụ cận.
Có sáu tầng.
Quần áo trẻ con là ở tầng ba.
Nhân viên cửa hàng nhiệt tình lại đây tiếp đón, "Chào quý khách, xin hỏi quý khách muốn xem gì? Tôi có thể đề cử cho quý khách."
"Tôi muốn mua quần áo cho em trai."
Nhân viên cửa hàng nhìn thấy Tiểu Lục Nhưỡng phía sau Tô Vi, mặc đồ rách tung toé.
"Quý khách nhìn xem bộ này thế nào?"
"Em có muốn thử một chút không?"
Tiểu Lục Nhưỡng nghiêng đầu, "Không cần."
Tuy rằng bị Tiểu Lục Nhưỡng cự tuyệt, nhưng Tô Vi lại hứng thú cực cao, mang theo Nhưỡng Nhưỡng chuyển động khắp cửa hàng quần áo.
"Đây là váy." Tiểu Lục Nhưỡng đi theo phía sau Tô Vi, nhìn thấy váy trong tay cô, môi ẩn ẩn giật giật.
Tô Vi đáng tiếc nói: "Hiện tại quần áo của trẻ con đều đẹp như vậy sao? Sao không có size lớn vừa với mình nhỉ?"
Tiểu Lục Nhưỡng:……
Tô Vi một hơi mua mười mấy bộ quần áo, từ trong ra ngoài, khi thanh toán, cô ký tên Lục Nhưỡng.
Tiểu Lục Nhưỡng nhìn thấy chữ của cô, nhíu nhíu mày.
"Anh ta là gì của chị?"
"Ai cơ?" Tô Vi tay trái xách theo năm túi quần áo, tay phải xách theo năm túi quần áo, sau đó khi nhìn thấy khu mỹ thực, liền đưa mười túi quần áo trong tay cho Tiểu Lục Nhưỡng.
"Người trùng tên trùng họ với em kia……"
Tô Vi đã chạy xa, nhưng cô nghe được lời Tiểu Lục Nhưỡng nói.
"Đã nói với em mà, là bạn trai chị."
-
Tô Vi ăn lửng dạ, mới nhớ tới buổi tối hôm nay còn có tiệc.
"Em không ăn sao?"
"Không ăn."
Thoạt nhìn khu mỹ thực đối với đứa nhỏ này hoàn toàn không có lực hấp dẫn gù.
Tô Vi mang theo Tiểu Lục Nhưỡng trở lại khách sạn.
"Chính em có thể tắm rửa được không? Có muốn chị giúp em hay không?"
"Không cần, biến thái."
Trước kia thời điểm ngọt ngào gọi cô là Vi Vi, hiện tại ghét bỏ, liền gọi cô là biến thái.
Tô Vi ngã mình xuống giường, sau đó nhớ tới chính mình chưa thay quần áo, liền đổi tới trên sô pha.
Nghe nói nếu thích một người, như vậy bạn sẽ trở nên càng ngày càng giống người kia.
Tô Vi thừa nhận, trải qua Lục Nhưỡng đồng hóa, cô hiện tại cũng trở nên có một chút thói ở sạch.
Tỷ như, sửa lại thói quen ăn đồ ăn vặt ở trên giường, không đổi quần áo sạch sẽ không lên giường.
Tiểu Lục Nhưỡng ở bên trong tắm rửa, Tô Vi liền ở trên sô pha bên ngoài chơi di động.
Cô gửi tin nhắn cho Doãn Tĩnh.
Tô Vi ngàn dặm tìm chồng: 【 tìm được rồi. 】
Doãn Tĩnh bên kia trả lời ngay lập tức: 【 đã biết. 】
Vi Vi: 【 Bận? 】
Doãn Tĩnh: 【 Bận. 】
Tô Vi tắt di động, bắt đầu xem sách.
Bên kia, Tiểu Lục Nhưỡng tắm rửa xong ra tới, hắn đứng ở cửa phòng vệ sinh, nhìn về phía Tô Vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận