Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 428


Đệm chăn của Tô Vi bị đổi mới toàn bộ, thậm chí ngay cả khăn phủ giường cũng bị tháo ra.
Đại ma vương ngồi ở chỗ kia, hiển nhiên đối với thói quen sinh hoạt của cô vô cùng bất mãn, "Về sau không thể ăn ở trên giường."
"..."
Nhà ngươi, ngươi định đoạt.
"Dùng cơm đi."
Rốt cuộc cũng ăn cơm chiều, Tô Vi vừa mới hạ đũa, Hồng Hạnh vẫn luôn đứng ở nơi đó đột nhiên "Bùm" một tiếng quỳ xuống, "Điện hạ, nô tỳ có chuyện muốn nói."
Tay Lục Nhưỡng nắm chiếc đũa khựng lại.
Tô Vi nhìn thấy hắn ép khóe môi xuống, hiển nhiên, nam nhân thực không kiên nhẫn.
Cô có thể lý giải, đại ma vương vốn dĩ rất ít khi muốn ăn, bị Hồng Hạnh đánh gãy, phỏng chừng liền không muốn ăn nữa.
Quả nhiên, đại ma vương thả chiếc đũa trong tay xuống.
Hồng Hạnh thần sắc hoảng loạn nhìn thoáng qua Tô Vi, "Cô nương, nô tỳ không phải cố ý, nô tỳ thật sự không phải cố ý." Nói chuyện, Hồng Hạnh lấy cây trâm Tô Vi đưa cho cô để mua hũ tro cốt màu hồng nhạt ra, "Nô tỳ cảm thấy, ngài vẫn nên tự thú cùng Thái Tử điện hạ đi."
Dựa theo lời nói của Hồng Hạnh, đêm qua, thời điểm cô thế Tô Vi thu thập bàn trang điểm không cẩn thận phát hiện mấy phong thư, bên trên đều là Tô Vi và Lương Sư Thấu mưu đồ yếu hại Lục Nhưỡng.
Vì bịt miệng, Tô Vi cho Hồng Hạnh một cây trâm, nhưng Hồng Hạnh sợ hãi, nghẹn lâu như vậy, lương tâm không qua được, lại sợ Tô Vi g.i.ế.c cô diệt khẩu, rốt cuộc đem chuyện này nói cho Thái Tử điện hạ.
"Nô tỳ thật sự là sợ điện hạ tao ngộ bất trắc, nô tỳ c.h.ế.t không đáng tiếc, nhưng điện hạ kim tôn ngọc quý, Thái Tử Đại Chu, thân là con dân Đại Chu, nô tỳ thề sống c.h.ế.t bảo hộ điện hạ."
Nam chủ Lục Nhưỡng trời sinh tính đa nghi, tuy rằng hắn thả rất nhiều ám vệ ở trong sân, nhưng đối mặt với lời Hồng Hạnh nói, hắn hẳn là cũng sẽ tin vài phần đi, bằng không sao lại phát triển yêu hận tình thù cùng nữ chủ được?
"Là như thế này sao? Vi Vi?"
Nam nhân cũng không có đi chạm vào mấy phong thư mà Hồng Hạnh lấy ra kia, mà do Lương Minh tiến lên cầm lại đây, mở ra trước mặt hắn.
Tô Vi không biết trên đó viết cái gì, cô cũng không biết thư rốt cuộc là thật hay giả.
Bởi vậy, cô nói thật: "Ta cũng không biết."
Nam nhân trầm ngâm nửa ngày, "Đi mang Lương Sư Thấu lại đây." Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía cô, mỉm cười nói: "Mau ăn đi, đồ ăn đều đã lạnh."
Ngươi nhìn xem, hiện tại là không khí ăn cơm sao? Cô muốn ăn đồ ngọt.
"Món bánh nhân hạt thông hôm trước còn không?"
"…… Cơm nước xong lại ăn."
-
Lương Sư Thấu đến rất nhanh, là đến cùng với bánh nhân hạt thông của cô.
Đại khái là bởi vì đi gặp Lục Nhưỡng, cho nên hắn được thu thập một chút, nhưng vẫn có thể nhìn ra dưới bộ quần áo là huyết nhục mơ hồ.
Không ăn uống, chờ một chút có thể đóng gói mang đi hay không.
"Lương Sư Thấu, ngươi có nhận thức nàng không?"
Lương Sư Thấu nhìn Tô Vi một cái, sau đó chột dạ cúi đầu, "Nhận thức."
Trên danh sách đều đã viết, đương nhiên nhận thức.
Lục Nhưỡng tiếp tục hỏi Tô Vi, "Nhận thức không?"
Tô Vi gật đầu.
Tính là nhận thức đi.
"Đây là thư từ giữa các ngươi sao?"
Lương Minh hiểu ý tiến lên, đưa thư từ trong tay đến trước mặt Lương Sư Thấu.
Lương Sư Thấu nhìn thoáng qua, tiếp tục chột dạ gật đầu, sau đó bắt đầu xin tha, "Điện hạ, còn thỉnh điện hạ tha cho ta một mạng, ta tất nhiên biết gì nói hết, không giấu giếm nửa lời. Nàng là biểu muội của ta, con gái của Định Quốc công Đại Hưng, chúng ta xác thật vẫn luôn mưu đồ bí mật muốn g.i.ế.c ngài."
Đại ma vương nhẹ nhàng thở dài một tiếng, "Làm sao bây giờ đây, Vi Vi?"
Cô cũng không biết.
"Ngài xem làm sao bây giờ?"
Nam nhân một tay chống cằm, nhìn Lương Sư Thấu mồ hôi rơi như mưa một cái, lại nhìn Hồng Hạnh cắn chặt cánh môi một cái, cuối cùng nhìn Tô Vi một cái.
"Lương Minh, đi lấy giấy bút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận