Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 141


Nghe được lời này, Lục Nhưỡng ban đầu còn một bộ biểu tình không chút để ý đột nhiên nhướng mày.
Tô Vi nhìn về phía hắn.
Lục Nhưỡng duỗi tay xoa xoa đầu Tô Vi, biểu tình trên mặt thay đổi thất thường.
Một khắc kia, Tô Vi thiếu chút nữa c.h.ế.t chìm ở trong ôn nhu của Lục Nhưỡng.
Cô cảm thấy giống như có một âm thanh ở bên lỗ tai cô nói, “Đủ chưa? Con gái? Đủ chưa? Con gái?”
Đủ rồi đủ rồi, ăn không vô, rốt cuộc ăn không vô, để gà của cô nghỉ ngơi một chút đi.
Nhưng Lục Nhưỡng lại càng không.
Từ trong ánh mắt đen tối không rõ của nam nhân, Tô Vi đọc ra ý tứ của hắn.
“Lại đến ăn thêm một chút đi, con gái ngoan.”
-
Vì không lãng phí lương thực, Tô Vi và Doãn Tĩnh rưng rưng ăn bánh trung thu hai ngày.
Một ngày ba bữa, ăn đến bây giờ nhìn thấy bánh trung thu đều tưởng phun.
May mắn, bọn họ làm không nhiều lắm, rốt cuộc hiện tại vật tư quý giá, bánh trung thu cũng không chắc bụng bằng mì sợi, màn thầu.
Tô Vi nhìn Lục Nhưỡng đang uống cà phê, ăn bánh trung thu, cọ tới cọ lui đi đến bên người hắn.
Lục Nhưỡng ăn chính là bánh trung thu do hắn làm, thoạt nhìn so với mua ở bên ngoài còn ngon hơn.
Đại Bạch xà đang lười biếng mà ghé vào bên người Lục Nhưỡng, còn chưa có ý thức được nguy hiểm tiến đến.
Ngày hôm qua, Tô Vi mạnh mẽ tóm Đại Ngốc Xuân đến, sau đó ném cho nó vài cái bánh, bụng cô liền vẫn luôn không thế nào thoải mái, nhưng cũng không có vấn đề quá lớn.
Lục Nhưỡng đứng dậy đi vệ sinh.
Tô Vi nhân cơ hội nhét toàn bộ bánh trung thu còn dư lại vào trong miệng Đại Bạch xà.
Đại Bạch xà chính là hóa thân của Thao Thiết, cái gì cũng ăn.
(*) Thao thiết là một trong "Tứ đại hung thú". Nó được mô tả như một loài mãnh thú hung ác, có sức mạnh to lớn, rất tham ăn, thấy gì ăn nấy, là biểu tượng cho sự tham lam dục vọng.
Tô Vi lén lút nhét toàn bộ bánh trung thu của chính mình vào trong bụng Đại Bạch xà, sau đó yên tâm thoải mái ngửi ngửi cốc cà phê Lục Nhưỡng đặt ở bên cạnh.
Thật thơm.
Cô cũng uống một ly.
Tô Vi học bộ dáng Lục Nhưỡng, đổ một ly cà phê cho chính mình, sau đó ngồi trên sô pha nhẹ nhấp một ngụm.
A, quá đắng đi!
Lục Nhưỡng thích nhất là cà phê nguyên thủy, không thêm một chút đường, cũng không thêm một chút sữa.
Cà phê nóng hầm hập, hơi nước màu trắng mờ mịt, tản mát ra hương khí mê người.
Nhưng đối với Tô Vi tới nói, cỗ hương vị này quả thực vô pháp hạ miệng.
“Cho nó ăn cái gì vậy?”
Lục Nhưỡng từ trong phòng vệ sinh ra tới, nhìn thấy Đại Bạch xà nằm ở nơi đó co giật.
Hắn nhăn mày, duỗi tay đè đè bụng của mình.
Khóe miệng Tô Vi còn dính chút cà phê, đắng đến đầu lưỡi đều run lên.
“Bánh trung thu Lữ Động Tân.”
-
Võng tinh thần lực của trùng mẫu càng lúc càng lớn, từ lúc bắt đầu cần vào sơn động, tới gần trùng mẫu mới có thể cảm nhận được võng tinh thần lực kia, đến bây giờ chỉ đứng ở cửa sơn động, cũng có thể cảm nhận được cỗ uy áp kia.
Nếu Tô Vi không có đoán sai, bởi vì Lục Nhưỡng một hơi ăn sạch sáu đứa con tinh anh của trùng mẫu, cho nên trùng mẫu đang ấp ủ một hồi trả thù.
Là một con Trùng tộc SS+++, ở trong căn cứ thứ năm, con trùng mẫu quả thực có thể nói là sự tồn tại vô địch.
“Căn cứ thứ sáu đưa vũ khí mới tới.”
Tả Phạt Thu gọi mọi người tới nơi hắn ở, là một tòa nhà bình thường trong tiểu khu.
Tả Phạt Thu ở lầu một, phía dưới có một tầng hầm ngầm đơn sơ.
Nhưng chờ Tả Phạt Thu mở cửa tầng hầm ngầm ra, mọi người lập tức đã bị cấu tạo bên trong dọa cho sợ ngây người.
Tầng hầm ngầm rất lớn, so với thoạt nhìn ở bên ngoài lớn hơn nhiều.
Thay vì nói là tầng hầm ngầm, càng phải nói là một kho vũ khí loại nhỏ.
“Đều là vũ khí đối phó Trùng tộc tôi cất chứa, cây s.ú.n.g này đã thay đổi đến đời thứ ba.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận