Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 94


Những việc này ở trong sinh mệnh của Quách Hiểu Vãn chiếm cứ một phần mười thời gian.
Hắn sẽ không a dua nịnh hót, không có hậu trường, chỉ biết vùi đầu làm thực nghiệm.
Bởi vậy, hắn không chỉ bị đồng sự xa lánh, cấp trên làm khó dễ, ngay cả học sinh chính mình mang cũng không tôn trọng hắn, muốn đi ăn máng khác.
Trước khi mạt thế tiến đến, hắn đã phát hiện động trùng không thích hợp, từ trường chung quanh quá cao, khả năng sinh ra biến dị.
Nhưng không ai tin tưởng hắn.
Thẳng đến sau này, động trùng bùng nổ, Trùng tộc thổi quét toàn bộ thế giới.
Quách Hiểu Vãn cười xem hết thảy, hắn nghĩ, đây là báo ứng của các người.
Sau đó, Chu Phương, một lính gác cấp S tìm được hắn, muốn hắn hỗ trợ nghiên cứu ra một loại nước thuốc có thể khống chế lính gác.
Lính gác là sự tồn tại duy nhất trên thế giới này có thể đối kháng cùng Trùng tộc, chỉ cần khống chế được lính gác, sẽ tương đương với chặt chẽ nắm giữ quân quyền.
Được quân quyền, được cả thiên hạ.
Chu Phương trước kia là dân ở tầng dưới chót, kiếm ăn từng bữa, mỗi ngày đều mơ ước nữ hàng xóm, sau đó lại mắng nữ hàng xóm không có ánh mắt, là nữ nhân hám giàu.
Nhưng hắn có một thói quen, thích xem sách lịch sử, thích xem vương gia, hoàng đế cai trị dân chúng.
Ở một lần ngoài ý muốn, hắn trở thành một lính gác cấp S.
Lúc ấy, lính gác còn thực thưa thớt, cho dù chỉ là một lính gác cấp S, cũng vô cùng được người tôn trọng, thậm chí bởi vì như thế, ngay cả cô gái hắn yêu thầm cũng theo đuổi được tới tay. Mỹ nhân, quyền thế.
Hắn đều phải có.
Dã tâm của hắn bắt đầu bành trướng, hắn ở trong ban đêm cao giọng hô to, “Vương hầu khanh tướng, há cứ phải là con dòng cháu giống!”
Hắn muốn nắm giữ thế giới này.
Quân đội dẫn đầu lại đây tiếp nhận nơi này, phân chia ra rất nhiều khu vực căn cứ.
Đây là căn cứ thứ tư.
Chu Phương bởi vì là lính gác, cho nên đã được phân tới khu vực trung tâm căn cứ.
Hắn ở nơi đó nhận thức Quách Hiểu Vãn, hai người đều là một loại người bị xã hội chèn ép, lập tức liền sinh ra cảm giác thấu hiểu, bọn họ ghé vào cùng nhau. Ban đầu, Chu Phương mang t.h.i t.h.ể lính gác bị c.h.ế.t sau khi đánh nhau với động trùng về cho Quách Hiểu Vãn.
Sau lại, hắn trực tiếp mang đồng đội nửa c.h.ế.t nửa sống về cho Quách Hiểu Vãn làm thực nghiệm.
Cuối cùng, hắn không hề có gánh nặng tâm lý, hạ thuốc ngủ cho đồng đội thân thể khỏe mạnh, đưa hắn lên bàn giải phẫu của Quách Hiểu Vãn.
Chỉ cần có thể thành công, đều không tính là cái gì.
Lương tri? Đó là cái gì? Thời điểm hắn nghèo túng có người giúp hắn sao? Nhân tính đều như vậy, vì ích lợi của chính mình, có thể làm ra bất luận sự tình gì.
Quách Hiểu Vãn xác thật là một thiên tài.
Hắn rốt cuộc cũng có nơi dụng võ.
Trong nửa năm, hắn liền nghiên cứu ra dược vật có thể làm tinh thần thể của lính gác hỗn loạn.
Nhưng loại dược vật này cũng không thể duy trì thời gian rất lâu, đại khái một tháng liền sẽ bị tố chất thân thể cường đại của lính gác thay thế.
Bởi vậy, Chu Phương bịa đặt một lời nói dối.
Hắn nói loại dược này vật có giải dược, một tháng uống một lần, tinh thần thể mới sẽ không tiêu vong.
Tinh thần thể tiêu vong đối với lính gác tới nói, là một kiện sự tình cực kỳ tàn nhẫn không khác gì cướp đoạt nhân quyền.
Ở bên trong mạt thế, chỉ có lính gác mới miễn cưỡng sống có dạng người.
Nhóm lính gác không dám đánh cuộc, bọn họ đành phải đi theo Chu Phương.
Sau này, Chu Phương mang theo lính gác cướp đoạt quyền quản lý căn cứ thứ tư, lên làm lĩnh chủ.
Hắn sa vào bên trong hưởng lạc, sau khi biết căn cứ thứ tư bị động trùng tràn lan, lập tức mang theo người đi thẳng đến căn cứ thứ ba.
Lúc đó, căn cứ thứ ba còn không biết sự tình căn cứ thứ tư.
Thẳng đến khi Chu Phương dựa theo biện pháp cũ cướp lấy quyền quản lý căn cứ thứ ba, trở thành lĩnh chủ của căn cứ thứ ba, hắn mới nhớ tới chính mình còn có một người bạn ở căn cứ thứ tư chưa có mang lại đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận