Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 70


Không thể không nói, tay của Lục Nhưỡng thật khéo, thắt nơ con bướm thật hoàn mỹ.
Chờ một chút, hiện tại là thời điểm khích lệ nơ con bướm sao?
“Như vậy còn sợ không?”
Sợ Lục Nhưỡng lại làm ra sự tình gì, Tô Vi nhanh chóng lắc đầu.
Lục Nhưỡng nhìn thần sắc khuôn mặt cô vẫn mang theo một chút tái nhợt, khó được giải thích một câu, “Anh có chút không khống chế được nó.”
Đây là lý do vì sao tơ hồng sẽ đột nhiên đánh lén cô?
Chẳng lẽ đại ma vương vẫn đang……suy nghĩ đến cô? Phát hiện tơ hồng chính mình không thích hợp, lập tức liền xuống dưới tìm cô?
Không có khả năng! Căn bản không có khả năng!
Tô Vi lập tức lật đổ suy đoán này.
Dù cho hiện tại cô đương trường bị Trùng tộc ăn luôn đầu trước mặt đại ma vương, đại ma vương cũng vẫn có thể vững như Thái sơn.
“Xin lỗi, Vi Vi, anh thật đúng là một người anh vô dụng.” Trên mặt nam nhân lộ ra thần sắc bi thương, “Ngay cả tinh thần lực của chính mình cũng không khống chế tốt, anh sợ nó sẽ làm tổn thương đến em.”
Vậy anh liền không thể cố gắng khống chế sao! Anh muốn bức tôi quỳ xuống cầu anh sao!
“Nhưng,” Lục Nhưỡng chuyện vừa chuyển, nhìn tinh thần lực hai người gắn vào nhau, mỉm cười nói: “Nó tựa hồ không có ý tưởng thương tổn Vi Vi, bởi vì Vi Vi là dẫn đường, cho nên phá lệ muốn thân cận cùng Vi Vi.”
Lời này nói chính anh tin tưởng sao?
Nhưng…… cô giống như xác thật không có cảm nhận được sát ý?
Tô Vi nhớ rõ ràng, khi tơ hồng cắt qua đầu Trùng tộc, sát ý ngập trời, vô pháp che dấu.
Nếu tơ hồng thật muốn lấy tánh mạng cô, lúc ấy……cũng sẽ không cứu cô đi?
Mặc kệ Lục Nhưỡng nói thật hay nói dối.
Dù sao nếu hắn muốn g.i.ế.c cô, dễ như trở bàn tay, căn bản là không cần làm nhiều xiếc như vậy.
Như vậy, kết luận chính là, cô trốn, hắn truy, cô có chạy đằng trời.
Lo lắng của Tô Vi giảm xuống, hơn nữa cảm thấy cái nơ con bướm này thật đúng là rất xinh đẹp, thậm chí còn muốn Lục Nhưỡng thắt nơ con bướm trên giày cho cô.
Không được, cô giống như hùng ưng, loại việc nhỏ như thắt nơ con bướm này vẫn nên chính mình làm đi!
Nhìn thấy Tô Vi rốt cuộc cũng khôi phục sắc mặt bình thường một ít ( kỳ thật là nằm yên ), Lục Nhưỡng cũng đi theo cong cong môi.
Hắn duỗi tay xoa xoa đầu nhỏ Tô Vi, “Ăn cơm đi, Vi Vi.”
-
Nhà ăn lầu một biệt thự.
Đối với trạng thái sợi tinh thần của chính mình, bản thân Lục Nhưỡng cũng không rõ lắm.
Hắn chỉ là dựa theo ý nguyện của nó, nếm thử kết hợp một chút.
Không nghĩ tới, sợi tinh thần ban đầu hỗn loạn tại một khắc kia liền thư hoãn xuống, giống như huyệt động bỏng cháy mấy trăm năm, được một trận mưa bao trùm, tuy rằng vô pháp hoàn toàn trị tận gốc, nhưng rõ ràng thư hoãn hơn rất nhiều.
Làm người luyến tiếc rời đi.
Chẳng lẽ đây là khát vọng của lính gác đối với dẫn đường sao?
Lục Nhưỡng nhìn về phía đối diện.
Đối diện, Tô Vi đang ăn mì gói Lục Nhưỡng tỉ mỉ chế tác…….
Cô rót cho chính mình một ly sữa Canxi, đặt ở trong ly lay nhẹ, mút một ngụm giống như uống rượu.
Vô cùng ưu nhã!
Ngày đầu tiên, có nghiên cứu viên lại đây thông tri Tô Vi đi viện nghiên cứu tiến hành thí nghiệm cấp bậc dẫn đường, nếu thông qua, sẽ đạt được giấy chứng nhận dẫn đường, về sau có thể bằng vào giấy chứng nhận dẫn đường tự do ra vào căn cứ thứ ba.
Tới viện nghiên cứu, Tô Vi ngoan ngoãn nằm vào một loại máy móc giống máy cộng hưởng từ, cách một bức tường kính thật lớn, nhân viên phòng nghiên cứu đang thế cô kiểm tra đo lường.
Hai người thường xuyên châu đầu ghé tai với nhau, có vẻ thập phần thần bí, ánh mắt nhìn về phía cô mang theo kinh ngạc khó có thể che giấu.
Dẫn đường vừa mới thức tỉnh đều là S, có thể làm nghiên cứu viên lộ ra biểu tình kinh ngạc như thế, đã nói lên cấp bậc của cô không bình thường.
Chẳng lẽ là……SS?
Bạn cần đăng nhập để bình luận