Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 176


Hạ Diên Điềm theo bản năng nắm chặt gậy kích điện trong túi.
Tô Vi đã đứng dậy.
Cô thoạt nhìn xác thật thực suy yếu, ngay cả thời điểm ngủ cũng mặc áo dầy. Cô đeo dép lê, đi đến trước tủ quần áo, duỗi tay mở tủ quần áo ra, sau đó từ bên trong lấy ra một chiếc áo khoác mặc lên trên người.
Đó là một chiếc áo khoác nam, màu đen, to rộng, còn có một cái mũ.
Tô Vi đội mũ của mình lên, sau đó tròng chiếc mũ của áo lên.
Cuối cùng gỡ lấy chiếc khăn quàng cổ treo trên giá, bao lấy nửa khuôn mặt.
Có thể là bởi vì mặc có hơi chút nhiều, cũng có thể là bởi vì thân thể thật là quá hư nhược, cho nên sau khi mặc xong quần áo, Tô Vi vừa mới đi ra ba bước liền cảm thấy thân thể mệt mỏi, đành phải quay đầu dò hỏi Hạ Diên Điềm đứng ở phía sau mình, “Có xe không?”
Hạ Diên Điềm:……Cô cho rằng chính mình là công chúa sao? Tôi còn phải lái xe bí đỏ tới đón cô?
-
Ba phút sau, Tô Vi ngồi trên xe lăn, được Hạ Diên Điềm đẩy đi ra ngoài.
Chủ quán nhiệt tình hiếu khách, “Mỹ nữ, có cần hỗ trợ không?”
Sau đó ở nháy mắt khi đi lên bị Hạ Diên Điềm giật cho hôn mê.
Chủ quán run rẩy ngã trên mặt đất.
Tô Vi vội vàng nhắc nhở Hạ Diên Điềm, “Đừng đụng tới hắn.”
Sợ hắn truyền điện đến cô.
“Chậm một chút, chậm một chút, gió lớn quá.” Tô Vi công chúa ngồi ở trong xe, một bên ngáp, một bên duỗi tay giữ chặt chiếc mũ của chính mình thiếu chút nữa bị gió thổi bay.
Biểu tình của Hạ Diên Điềm lúc đen lúc đỏ.
Hắn thật sự không nghĩ tới, vừa mới đi ra vài bước, nữ nhân này liền hôn mê! Hôn mê!
Hắn ngay cả gậy kích điện cũng chưa sử dụng!
“Sao cô yếu như vậy hả?”
“Tôi cũng không muốn vậy.”
Tô Vi gục mí mắt xuống, không chút để ý moi moi ngón tay.
Hạ Diên Điềm lùn hơn so với Tô Vi, đây là một chiếc xe lăn kiểu cũ, hơn nữa mặt đất gập ghềnh, bởi vậy thời điểm hắn đẩy xe lăn cần tiêu phí rất nhiều sức lực.
“Cô thật sự không lái xe sao?” Tô Vi chỉ lộ ra một đôi mắt, khi nói chuyện âm thanh rầu rĩ, “Gió thật lớn.”
Hạ Diên Điềm cắn răng, “Tôi không biết lái xe.”
“A, vậy lần sau cô học giỏi rồi hẵng đến bắt cóc tôi.”
Hiện tại bọn cướp đều yêu cầu thấp như vậy sao, ai.
Hạ Diên Điềm: “…… Không có lần sau, lần này cô sẽ chết.” Nói xong, Hạ Diên Điềm nhìn chiếc di động đột nhiên xuất hiện ở trước mặt chính mình, dừng một chút, hỏi, “Cô làm gì?”
“Gió quá lớn, tôi nghe không rõ cô nói chuyện, cô lặp lại lần nữa đi.”
“A,” Hạ Diên Điềm cười lạnh một tiếng, “Nếu cô tưởng báo tin cho nam nhân kia thì cứ việc báo, tôi sẽ làm cho hắn có đến mà không có về.”
“Còn gì nữa không?” Tô Vi tiếp tục giơ di động, có hơi chút mệt mỏi.
“Nếu hắn nghe lời, tôi sẽ làm hắn c.h.ế.t thống khoái hơn một chút, nếu hắn không nghe lời, tôi sẽ g.i.ế.c cô trước, sau đó mới g.i.ế.c hắn.”
Tô Vi chỉ là một con tin để Hạ Diên Điềm dẫn Lục Nhưỡng lại đây.
Làm con tin, hẳn nên bảo trì tu dưỡng của con tin.
Tô Vi nhìn võng tinh thần lực màu đỏ đầy trời trên đỉnh đầu, lại sờ sờ bạch xà trong lòng ngực, “Chúc phúc cho cô.” Nói xong, cô thu hồi di động.
Hạ Diên Điềm biết tiểu tâm tư của Tô Vi, cô là đang ghen, cô tưởng ở trước mặt Lục Nhưỡng vạch trần gương mặt thật của hắn.
Dù sao hắn lại không cũng phải là muốn trái tim của nam nhân kia, hắn muốn chính là tinh thần thể của nam nhân kia.
Có thể có được lực lượng khổng lồ như thế, lực lượng tinh thần thể của hắn sẽ mạnh bao nhiêu đây.
“Còn chưa tới sao?”
Tô Vi cảm thấy gió thổi cho cô đau cả đầu, tuy rằng cô đội hai tầng mũ, nhưng gió lại không ngừng rót vào trong đầu cô.
“Tôi cảm thấy tôi sẽ c.h.ế.t ở trên nửa đường.” Tô Vi nói như thế.
“Hừ, nơi nào có người hóng gió liền chết?”
“Tôi có thể là người thứ nhất.”
Hạ Diên Điềm:……
Bạn cần đăng nhập để bình luận