Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 68


Đang ở mạt thế, Tô Vi thích nhất vẫn là đọc truyện mạt thế.
Truyện quá nghiêm túc sẽ ảnh hưởng đến tâm tình vốn dĩ đã không tốt, vẫn nên xem một chút nhẹ nhàng đi.
Cô tiếp tục truy cập vào một quyển tiểu thuyết mấy ngày hôm trước đang đọc dở, 《 Kiều Kiều mỗi ngày đều gian nan tìm c.h.ế.t ở mạt thế 》.
Chậc chậc chậc, nam chủ rốt cuộc là dạng cuồng ma chuyển thế gì nha.
Chậc chậc chậc, nữ chủ rất đáng yêu.
Chậc chậc chậc, tác giả là sa điêu đi!
(*) Sa điêu: nghĩa đen là khắc tượng cát, đồng âm với từ ngu ngốc bên tiếng Trung. Dân mạng thường dùng để chỉ người/sự vật thú vị, vui tính (Nguồn: internet.)
Nhìn trong chốc lát, Tô Vi che lại khuôn mặt cười đến rút gân của chính mình, quyết định đi ngủ.
Cô nhắm mắt lại, trong hoảng hốt, tựa hồ cảm giác có thứ gì đó theo cổ tay chính mình đi xuống.
Tô Vi gian nan trợn mắt, nhìn thấy một sợi tinh thần thon dài màu đỏ phiêu đãng ở trong không trung.
Ngay sau đó, Tô Vi lộn mình một cái, buồn ngủ hoàn toàn tiêu tán.
Cô bị doạ tỉnh.
Nói giỡn, đây chính là tơ hồng c.h.ặ.t đ.ầ.u trong truyền thuyết! Sao lại xuất hiện!
Tơ hồng bay về phía Tô Vi, cô bò chạy xuống giường, vừa mở cửa, nhìn thấy con bạch xà mắt đỏ đang chiếm cứ cửa.
Không hề bé như ngón út, mà đã cao thành 1 mét 8, vừa thô vừa to, quả thực chính là Bạch Tố Trinh chuyển thế!
Tô Vi:!!! Nhà ai vừa mở cửa liền nhìn thấy một động vật m.á.u lạnh mà không sợ hãi!
Tô Vi bị dọa đến lông tơ dựng ngược, giơ tay tát chính mình một cái.
“Bốp” một tiếng, bạch xà mắt đỏ bị đánh trật đầu.
Ngay sau đó, Tô Vi liền thấy được đầu Lục Nhưỡng cũng nghiêng theo bạch xà.
Tô Vi:……
Anh, anh nghe em giải thích.
Lục Nhưỡng không có nghe Tô Vi giải thích, cô bị hắn túm cánh tay mang vào phòng.
Cửa phòng bị đóng lại, ngay sau đó, Tô Vi liền nghe được âm thanh lãnh đạm của hắn.
“Duỗi tay.”
Lục Nhưỡng nâng tay hắn lên, Tô Vi nhìn thấy một sợi tinh thần màu đỏ từ đầu ngón tay hắn kéo dài ra tới.
Tô Vi run rẩy vươn tay mình.
Cô còn nhớ rõ, mấy giờ trước, sợi tinh thần lực màu đỏ nhẹ nhàng bay qua, cái cổ chắc chắn, thô to, đường kính gần như đến hai mét kia của Trùng tộc liền trực tiếp bị c.h.é.m đứt.
Lục Nhưỡng căn bản là không có hả giận! Lòng dạ hẹp hòi! Mất công cô thổi đến cảm giác phổi của chính mình đều phải rách!
Tô Vi nhìn thoáng qua cổ tay gầy gầy của cô.
Thế này căn bản là không đủ cho Lục Nhưỡng hả giận đi!
Chém xong cổ tay của cô, liền sẽ c.h.é.m ba chi khác, cuối cùng sẽ c.h.é.m đứt cổ cô…… sắc mặt Tô Vi theo bản năng trở nên tái nhợt, ngay sau đó, cô cảm giác được một cỗ hơi thở lạnh băng vòng quanh cổ tay cô.
Không có động tĩnh gì.
Ngoại trừ có chút lạnh.
Tô Vi thật cẩn thận mở một con mắt, nhìn thấy tơ hồng trên cổ tay chính mình.
Nếu không phải đã sớm kiến thức qua sự hung tàn của sợi tinh thần lực này, tơ hồng xinh đẹp như vậy sẽ làm người nghĩ lầm là tơ duyên của Nguyệt lão.
“Cái này…… Là cái gì?”
“Sợi tinh thần của anh.”
Ánh mắt Lục Nhưỡng hơi mang vài phần cổ quái.
Tựa hồ chính hắn cũng không rõ vì sao sợi tinh thần của hắn sẽ làm ra chuyện như vậy.
“Vì sao lại cột vào nơi này?”
Lục Nhưỡng híp mắt, không nói gì.
Tô Vi lại như là đột nhiên cảm giác được cái gì.
Cô ngẩng đầu, nhìn thấy sợi tinh thần bên người Lục Nhưỡng ban đầu hỗn loạn bởi vì cùng cô tiếp xúc, đang lấy tốc độ cực kỳ nhỏ thong thả khôi phục khai thông.
Tô Vi:??? Đây chẳng lẽ chính là khai thông viễn trình trong truyền thuyết?
Nhà tư bản cũng không tàn nhẫn như anh nha.
Người ta tốt xấu gì còn cho mấy giờ ngủ, ngài đây là một ngày hai lăm tiếng đồng hồ, một khắc không ngừng áp bức nha!
“Anh thật thông minh.”
A phi, sắc mặt xấu xí này của cô.
Không có việc gì, ăn đến khổ trong khổ, hầu hạ nhân thượng nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận