Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 262


“Em tha thứ cho anh, em biết, anh đối với Tôn Dạng Dạng chỉ là có chút áy náy, nhưng cô ta đã chết. Em hiện tại trở thành dẫn đường, em có thể giúp anh khai thông tinh thần lực. Em hiện tại là dẫn đường mạnh nhất trong toàn bộ các căn cứ, chỉ có em mới xứng đôi với anh.”
Hồ Đậu Nhi vẫn luôn là một người bình thường, cô có thể sống đến bây giờ, toàn dựa vào Diêu Phong phù hộ.
Nhưng cô sợ hãi, sợ Diêu Phong sẽ vứt bỏ chính mình.
Bởi vậy, cô suy nghĩ ra được một biện pháp.
Cô nói cùng Diêu Phong, cô nghe được chợ đen có một cỗ máy có thể tróc tinh thần thể, sau đó đặt tới trên người mình.
“Diêu Phong, anh không phải yêu em nhất sao? Chuyện nhỏ như vậy cũng không chịu làm vì em sao?”
Diêu Phong yêu cô, Hồ Đậu Nhi biết.
Chính là bởi vì như vậy, cho nên Hồ Đậu Nhi mới có thể đưa ra loại yêu cầu này.
“Em biết, anh gần đây đi lại rất gần với lĩnh chủ căn cứ thứ bảy, cô ta rất coi trọng anh.”
“Nếu em có thể lấy được tinh thần thể của cô ta, em có thể khai thông cho anh.”
Hồ Đậu Nhi tin tưởng, Diêu Phong yêu cô, nhất định sẽ vì cô mà làm chuyện này.
Quả nhiên, Diêu Phong đồng ý.
Nhưng, Hồ Đậu Nhi không nghĩ tới, Diêu Phong lại có thể trộm đem Tôn Dạng Dạng bị tróc tinh thần thể, nửa điên nửa ngốc nghếch giấu đi.
Ha.
Giấu đi!
Nhưng có ích lợi gì đâu? Tôn Dạng Dạng đã biến thành một phế nhân, một kẻ ngốc!
Lĩnh chủ căn cứ thứ bảy tôn quý, lại có thể quỳ gối trước mặt một kẻ ngốc, vẫy đuôi lấy lòng, thật là lệnh người cảm giác xấu hổ!
Hồ Đậu Nhi an bài người châm lửa, nghe nói Tôn Dạng Dạng đã bị thiêu chết.
Nhưng Diêu Phong lại vẫn điên cuồng tìm người.
Buồn cười, người đều đã chết, còn nhớ thương như vậy!
Trong phòng bệnh, Hồ Đậu Nhi ôn nhu mở miệng, “Diêu Phong, chồng của em, em mới là người anh yêu, Tôn Dạng Dạng đã chết. Anh ngẫm lại đi, dù cho chúng ta không tróc tinh thần thể của cô ta, nói không chừng lần sau cô ta tiến vào động trùng, cũng sẽ bị Trùng tộc ăn luôn, đúng không?”
Hồ Đậu Nhi ôm lấy Diêu Phong, ngón tay mơn trớn cái trán đóng vảy của hắn, “Chúng ta kết hôn đi, được không? Lập tức liền kết hôn.”
Bọn họ sẽ kết hôn.
Cô muốn làm một hôn lễ thế nhân chú mục, nói cho mọi người, cô mới là vợ của lĩnh chủ căn cứ thứ bảy Diêu Phong.
Diêu Phong giật giật ánh mắt, dùng sức ôm lấy Hồ Đậu Nhi trước mặt.
Đúng vậy, người hắn yêu là Hồ Đậu Nhi.
Vì Hồ Đậu Nhi, hắn cái gì cũng có thể làm.
Hắn không yêu Tôn Dạng Dạng, hắn làm hết thảy, đều là bởi vì áy náy, cho nên chỉ cần kết hôn cùng Hồ Đậu Nhi, hết thảy hoang mang đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Tôn Dạng Dạng cũng không phải người đầu tiên hắn tróc.
Hắn trước đó cũng đã bồi Hồ Đậu Nhi thực nghiệm qua.
Về thái độ kỳ quái của chính mình đối với Tôn Dạng Dạng, Diêu Phong không hiểu, nhưng Hồ Đậu Nhi nói cho hắn, kia chỉ là áy náy.
Đúng vậy, hẳn chỉ là áy náy.
“Được, chúng ta kết hôn.”
-
Căn cứ thứ bảy, giáo đường.
Hồ Đậu Nhi mặc váy cưới trắng tinh, trong tay cầm hoa, cười khanh khách đi về phía Diêu Phong.
Diêu Phong mặc tây trang màu đen, trước n.g.ự.c cài một đóa hoa.
Hắn đứng ở nơi đó, nhìn Hồ Đậu Nhi.
Trong nháy mắt kia, hắn phảng phất thấy được Tôn Dạng Dạng.
Cô đã từng cười nói với hắn, đã chuẩn bị tốt váy cưới, lần sau mặc cho hắn xem.
Đáng tiếc, không có lần sau.
Diêu Phong suy nghĩ xuất thần, thẳng đến khi Hồ Đậu Nhi đi đến trước mặt hắn, phát hiện hắn phát ngốc, môi nỉ non, phun ra hai chữ, “Dạng Dạng……”
Sắc mặt Hồ Đậu Nhi đại biến, cô dùng sức trừng Diêu Phong, đóa hoa trong tay đều sắp bị cô bóp nát.
“Diêu Phong, hôm nay là ngày lành em kết hôn cùng anh.”
Hồ Đậu Nhi mở miệng, nỗ lực cường điệu hôm nay là hôn lễ của cô và hắn.
“Người anh yêu nhất không phải em sao? Anh vì em, làm nhiều sự tình như vậy, mẹ vẫn còn ở dưới nhìn chúng ta kìa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận