Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 388


Hắn cũng sẽ không lại tin tưởng bất luận kẻ nào.
Dù cho hắn ý thức được tình cảm của chính mình đối với Tô Vi, hắn cũng không có yêu cầu cô hồi báo.
Nhưng khi Tô Vi không chút do dự nhảy xuống ôm lấy hắn.
Lục Nhưỡng mới hiểu được, hóa ra trên thế giới này, thật sự sẽ có người vì chính mình không màng tất cả.
Một khắc kia, tình yêu không có ngôn ngữ, lại được biểu đạt rõ ràng.
Hắn yêu cô.
Cô cũng yêu hắn.
Vứt bỏ sinh mệnh, chỉ vì lẫn nhau.
Hắn tìm được dẫn đường thuộc về chính mình.
Ngay từ đầu, hắn có lẽ chỉ là lợi dụng năng lực dẫn đường của cô, cô cũng chỉ là đang cầu hắn bảo hộ.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào đã biến chất.
Có lẽ là khi hắn biết cô cũng không phải Tô Vi kia.
Cũng có lẽ là tám năm chia lìa kia, làm hắn mấy thời điểm gần điên cuồng.
Hắn rốt cuộc ý thức được, phân lượng của cô ở trong lòng hắn.
Khi cô một lần nữa trở về, hắn càng ý thức được, chính mình nguyện ý dùng tánh mạng đi bảo hộ cô.
"Anh yêu em, Vi Vi."
Lục Nhưỡng ôm mặt cô, hôn môi cô.
Sợi tinh thần lực của hai người hoảng hốt tương giao, thật giống như thân thể cô và Lục Nhưỡng dung hợp ở bên nhau.
Đây là thân thể và tinh thần lực dung hợp cực hạn.
Kỳ thật ngay từ đầu, Tô Vi cũng không có ý thức được chính mình lại có thể sẽ yêu Lục Nhưỡng, thẳng đến khi hai người trải qua rất nhiều cục diện sinh tử, mới làm Tô Vi hiểu rõ ràng tình yêu của chính mình đối với Lục Nhưỡng.
Mà hôm nay, thậm chí càng làm cô kiên định tâm ý của chính mình.
"Em yêu anh, Lục Nhưỡng."
-
Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời hiện ra.
Thân thể mảnh khảnh của thiếu nữ ghé vào trên giường, chỗ cánh phía sau lưng cô bởi vì đêm qua kịch liệt vận động, cho nên không cẩn thận lại xông ra.
Cánh chim mềm mại màu trắng kéo trên mặt đất, một nửa ở trên giường, một nửa trên mặt đất.
Trên mặt đất trải thảm, cánh cũng không có bị lạnh, điều hòa trong phòng cũng thật sự đủ.
Nam nhân từ trong phòng tắm rửa mặt ra tới, hắn khom lưng, đẩy thân thể thiếu nữ từ bên cạnh giường vào trong.
Tô Vi lật người một cái, áp tới cánh của chính mình, "Ưm……"
Cô phát ra một âm thanh bị quấy rầy đến, không kiên nhẫn.
Nam nhân cúi người, dán lỗ tai cô nhắc nhở, "Là cánh của chính em."
Trong hoảng hốt, Tô Vi mới nhớ tới sự tình đêm qua.
Ai nha! Hồi ức thật thẹn.
Tô Vi ý đồ ở trên giường lăn qua lăn lại, lại phát hiện cánh quá lớn, làm động tác cô bị hạn chế.
Trước thu hồi lại đã.
Tô Vi nỗ lực một chút, không thành công.
Trong phòng có một tấm gương toàn thân thật lớn, Tô Vi nghiêng đầu nhìn về phía tấm gương.
Đêm qua cô còn chưa có quan sát kỹ đôi cánh đâu.
Tuyết trắng, xinh đẹp, nặng, thật sự giống thiên sứ trong phim truyền hình phương tây.
Tô Vi duỗi tay sờ sờ, ân, lông tóc thực tươi tốt, giống tóc cô, tuy rằng ngày hôm qua rớt rất nhiều lông, nhưng hiển nhiên, cũng không có dễ dàng trọc như vậy.
Thưởng thức cánh của chính mình một chút, Tô Vi dùng tinh thần lực bao bọc lấy nó, sau đó thong thả thu hồi.
Đôi cánh cũng đi theo không thấy đâu.
Toàn bộ phía sau lưng trơn bóng trắng nõn, chỉ ngoại trừ một chút dấu vết xanh tím.
Da thịt Tô Vi trắng, hơi va chạm liền sẽ lưu lại dấu vết, đêm qua xác thật là có hơi chút kịch liệt.
Khụ, kia, ừm, tình đến chỗ sâu tự nhiên kịch liệt.
Trên người Lục Nhưỡng phỏng chừng so với cô còn thảm hại hơn.
Tô Vi giơ tay nhìn móng tay của chính mình đã lâu chưa bấm.
Vết m.á.u hẳn là không thể thiếu.
Còn có dấu cắn.
Mút linh tinh.
-
Quá mệt.
Thể lực Tô Vi trước sau như một không tốt.
Thể lực Lục Nhưỡng trước sau như một tốt.
Rõ ràng hắn cũng không rèn luyện, vì sao thể lực tốt như vậy?
Đại khái là quang hoàn nam chủ quấy phá đi.
Tô Vi lại ngủ nướng một giấc, mở một con mắt, liền nhìn thấy Lục Nhưỡng quấn khăn tắm đứng bên cạnh giường, sau đó không nhịn được nhớ tới chuyện đêm qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận