Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 304


Bởi vì Chu Đại Tráng có rất nhiều nữ nhân, cho nên quan hệ cùng Trần Quyên kỳ thật không được tốt lắm.
Trần Quyên cũng không thích Chu Đại Tráng, chính như Chu Đại Hải suy đoán, cô kết hôn cùng Chu Đại Tráng, đều là bởi vì thân phận lĩnh chủ căn cứ của hắn.
Trần Quyên là dẫn đường, tuổi cũng không nhỏ.
Trải qua nghiên cứu, năng lực của dẫn đường và lính gác suy yếu theo độ tuổi.
40 tuổi là thời điểm đỉnh cao.
Đương nhiên, thời điểm đỉnh cao của mỗi người đều không giống nhau.
Thời kỳ đỉnh cao của Trần Quyên đã qua, bởi vậy, cô bức thiết cần một chỗ an thân.
“Chỉ là một nữ nhân hạ tiện, đã c.h.ế.t thì cũng thôi, Chu Đại Tráng còn muốn mình trở về chịu tang, thật phiền.” Chu Đại Hải một bên oán giận, một bên đi về phía phòng chính mình, khi đi ngang qua một căn nhà hẻo lánh, nhìn thấy quần áo của Thẩm Tường Tường phơi nắng ở bên ngoài, đột nhiên nổi lên tâm tư.
Chu Đại Hải giống ba hắn, thích phạm sai lầm mà nam nhân khắp thiên hạ đều thích phạm.
Hắn tuy rằng đã có bạn gái, dựa vào tỷ lệ xứng đôi do máy móc trong căn cứ chọn ra, nhưng cũng không gây trở ngại hắn ngoại tình.
Nam nhân sao, đều giống nhau.
Chu Đại Hải trèo tường tiến vào trong sân nhà của Thẩm Tường Tường, tùy tay kéo một chiếc áo của Thẩm Tường Tường phơi ở bên ngoài, đặt phía dưới mũi ngửi ngửi.
“Anh đang làm gì!”
Thẩm Tường Tường vừa mới khuyên được Thẩm Lưu Phong trở về, thay quần áo ướt nhẹp ra.
Hôm nay cũng kỳ quái, vừa rồi trời mưa, hiện tại liền hết mưa, thậm chí mặt trời còn ló ra.
“Đồ trên người cô mặc, có cái nào không phải Chu gia tôi cho cô?” Chu Đại Hải một chút đều không sợ.
Thẩm Tường Tường bị tức giận đến ghê tởm.
Cô tiến lên, một phen cướp lại quần áo của chính mình trong tay Chu Đại Hải.
Chu Đại Hải lại không chịu buông tay.
Một bộ quần áo bị xé rách.
Thẩm Tường Tường bị tức giận đến sắc mặt đỏ bừng.
“Nhìn kỹ, cô nhưng thật ra cũng có vài phần tư sắc.”
Chu Đại Hải đột nhiên duỗi tay sờ sờ mặt Thẩm Tường Tường.
Thẩm Tường Tường bị dọa trắng mặt.
Chu Đại Hải lại càng thêm được một tấc lại muốn tiến một thước, “Hiện tại mẹ cô đã chết, tôi nghe nói anh của cô cũng điên rồi? Như vậy đi, cô đi cùng tôi, chỉ cần cô hầu hạ tôi tốt, tôi sẽ không bạc đãi cô.”
Nói chuyện, Chu Đại Hải liền phải động thủ.
Thẩm Tường Tường xoay người chạy vào trong.
Chạy ra được ba bước, cửa phía sau đột nhiên bị người đẩy ra.
Thẩm Lưu Phong cầm s.ú.n.g ra tới.
Chu Đại Hải cười, “Mày dám nổ s.ú.n.g sao?”
Sắc mặt Thẩm Lưu Phong trắng bệch, biểu tình bình tĩnh, bóp cò súng.
“Pằng” một tiếng, tinh thần thể của Chu Đại Hải bị xỏ xuyên qua.
Cũng may chỉ là đánh tới tinh thần thể.
Ở một khắc khi viên đạn đánh úp lại, tinh thần thể ra tới thế Chu Đại Hải chặn lại một đòn trí mạng này.
“Thẩm Lưu Phong, mày điên rồi!”
Đúng vậy, hắn điên rồi.
Thẩm Lưu Phong tiếp tục nổ s.ú.n.g với Chu Đại Hải.
Thẩm Tường Tường đứng ở bên cạnh, bị dọa choáng váng, thẳng đến khi cô phản ứng lại đây, mới phát hiện Chu Đại Hải đã im miệng.
Tinh thần thể của Chu Đại Hải tựa hồ còn muốn giãy giụa, bị con gấu của Thẩm Lưu Phong ấn ở trên mặt đất.
Không biết từ khi nào, tinh thần lực của Thẩm Lưu Phong đã đạt tới cấp bậc SSS+.
Hóa ra hắn không phải điên, là thăng cấp.
Chu Đại Hải bị Thẩm Lưu Phong ấn ở trên mặt đất đ.ấ.m đánh.
Bị đánh đến hoàn toàn thay đổi.
Cuối cùng dư lại một hơi, bàn tay dính m.á.u của Thẩm Lưu Phong cầm súng, dùng sức chống lên huyệt thái dương Chu Đại Hải.
“Anh……” Bên người Thẩm Lưu Phong truyền đến âm thanh run rẩy của Thẩm Tường Tường.
Thẩm Lưu Phong nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái, sau đó không chút do dự bóp cò súng.
-
“Lạch cạch” một tiếng, đèn trang trí từ phía trên rớt xuống dưới.
La Đại Dũng đi tuốt đàng trước đột nhiên nhảy dựng lên, thật sự chính là nhảy dựng lên, sau đó thời điểm nhảy xuống mặt đất còn dẫm phải hòn đá nhỏ trên mặt đất, trẹo chân.
Tô Vi cúi đầu, nhìn về phía La Đại Dũng ngồi ở bên chân chính mình.
La Đại Dũng hiển nhiên là cảm thấy mất mặt ở trước mặt mỹ nữ.
Hắn lập tức chịu đựng đau đớn đứng lên, sau đó phóng xuất ra tinh thần thể của chính mình.
“Sói, chưa thấy qua đi, tôi là sói.” La Đại Dũng kiêu ngạo nói.
Tô Vi quay đầu nhìn thoáng qua con sói kia, sau đó lại quay đầu nhìn La Đại Dũng một cái.
“Nhưng……” Tô Vi lộ vẻ mặt ghét bỏ, “Nó đang ăn phân.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận