Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 108


Tuy rằng không xác định đây có phải sự thật hay không, nhưng nếu là sự thật, đến lúc đó hắn chẳng phải là còn có thể kết nối được nhân mạch sao? Bởi vậy, cũng liền bán tin tức này cho cha Quan Muội.
“Quản nó có phải con ruột hay không, đến lúc đó chúng ta mua nhân viên giám định làm giả chứng minh, để nó tới đây kiếm tiền nuôi lớn Diệu của chúng ta.” Nói tới đây, cặp vợ chồng nhìn Quan Muội nằm trên mặt đất, vẫn luôn không nhúc nhích giống như xác chết, “Anh nhìn nó xem, đều đã không thể làm việc, không phải là bị nhiễm bệnh gì chứ? Đừng ô uế chỗ ở của chúng ta.”
Quan Muội run rẩy lông mi, một con mắt đã biến thành màu trắng toàn bộ.
Buổi tối cô Giết c.h.ế.t Quan Đại Diệu, sau đó mang hắn ra bên ngoài căn cứ.
Lúc ấy, ý thức cô tựa hồ bị xâm chiếm.
Cô chỉ biết, phải đưa đồ ăn cho mẹ.
Chờ đưa xong đồ ăn, cô mới phát hiện chính mình ở bên ngoài căn cứ.
Quan Muội chạy nhanh trở về, sau đó phát hiện trạng thái thân thể của mình thật sự là quá kém.
Cô không nhịn được ho ra máu, m.á.u màu đỏ tươi nhiễm đỏ cổ áo cô. Quan Muội vừa mới đổi một kiện quần áo sạch sẽ chút, đã bị cặp vợ chồng tìm được.
Bọn họ dò hỏi Quan Đại Diệu ở nơi nào, Quan Muội nhếch miệng cười cười, không nói gì.
“Đêm qua là mày mang Đại Diệu đi ra ngoài, thằng bé rốt cuộc đã đi nơi nào?” Phụ nữ trung niên cùng nam nhân trung niên sau khi kế hoạch xong, thật sự tức giận, tìm không thấy người xì hơi, lại đem tầm mắt nhìn về phía Quan Muội.
Bà túm lấy tóc Quan Muội, nhìn thấy một con mắt cô trắng bệch, sợ tới mức một run run.
“Mày, mày, là cái quỷ gì!”
Quỷ.
Đúng vậy, cô biến thành quỷ.
Cô muốn, mang các người, cùng nhau xuống địa ngục.
-
Doãn Tĩnh lái xe mang Tô Vi và Lục Nhưỡng đi trung tâm nhiệm vụ căn cứ thứ năm.
Tô Vi nhìn khôi giáp màng giữ tươi trên người chính mình một chút, sau khi phát hiện hoàn hảo không tổn hao gì, an tâm ngáp một cái.
Đêm qua cũng chưa ngủ ngon.
“Nghe nói gần đây bên ngoài căn cứ thứ năm xuất hiện một động trùng lớn nhất từ trước tới nay, lại còn đang không ngừng khuếch trương bên trong. Lính gác đi qua đều nói, Trùng tộc nấp ở bên trong trước nay liền chưa có lộ mặt, nhưng…… Bên ngoài lại đều là xương cốt nhân loại nó ăn dư lại.”
Doãn Tĩnh nghiêng đầu nhìn Tô Vi thần sắc mơ hồ một cái, theo bản năng đè thấp âm thanh.
Âm thanh Doãn Tĩnh càng ngày càng thấp, Tô Vi nghe không rõ ràng lắm, chỉ là mơ mơ hồ hồ nghe được “động trùng”, “Ăn dư lại” mấy từ này.
Xe xóc nảy, Tô Vi bất tri bất giác ngủ rồi.
Cô mơ thấy Quan Muội kiếp trước.
Cách một cánh cửa, Quan Muội nhìn đến cô.
Cô giơ lên xúc tua dính đầy m.á.u tươi, ngay sau đó, cánh cửa cách hai người đã bị cô mở ra.
Tô Vi đứng ở nơi đó, run bần bật, “Đó là anh ruột của tôi, Giết anh tôi, liền không thể g.i.ế.c cả tôi.”
Trường hợp vừa chuyển, Tô Vi đi tới bên ngoài căn cứ.
Đêm đen gió lớn, bên trong động trùng thật lớn màu đen, có gì đó thong thả mấp máy.
Tuy rằng chỉ là một giấc mộng, nhưng Tô Vi lại rõ ràng biết đây là một trường hợp miêu tả trong nguyên tác.
Tô Vi là người có sức tưởng tượng thực phong phú, thời điểm xem tiểu thuyết tổng hội liên tưởng ra rất nhiều hình ảnh.
Cô rõ ràng nhìn thấy từ trong cái huyệt động thật lớn màu đen này bò ra một con Trùng tộc giống bạch tuộc.
Trùng tộc còn bao gồm cả sinh vật biển sao? Rất rộng đi.
Tám cái móng vuốt, sáu đôi mắt, ở trong huyệt động đen nhánh tản mát ra lục quang sâu kín.
Tám trảo thú thật lớn giương nanh múa vuốt bay, một đám mang theo giác hút, nơi đi qua, đều là xương khô màu trắng.
Đám móng vuốt kia đi đến trước mặt Tô Vi, sau đó đột nhiên dừng lại.
Hỏi cô, “Cô có cái gì định nói không?”
Tô Vi đầu óc trống rỗng, “Cô có tám cánh tay, có thể lập tức ôm tám nam nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận