Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 395


Dựa theo lực lượng của Lục Nhưỡng, xử lý Trùng Vương không tính là khó, nhưng hắn vô pháp khống chế lực lượng cường đại của hắn không phá hủy chung quanh.
Tô Vi triển khai cánh chim màu trắng của chính mình, quang mang kim sắc mềm mại từ phía sau cô phát ra.
Cô chậm rì rì bay lên, bởi vì còn chưa thuần thục nắm giữ cánh chính mình, cho nên thời điểm bay khó tránh khỏi hơi chậm.
Kim quang mềm mại phía sau lưng cô giống như ánh nắng sáng sớm rơi xuống, mềm nhẹ chiếu lên mặt đất.
Một tầng một tầng, từng khối từng khối, thong thả cắn nuốt các sợi tinh thần lực màu đen.
Tất cả sợi tinh thần lực thuộc về Trùng tộc bị mạt sát.
Không trung u ám cũng bởi vì Tô Vi xuất hiện, cho nên bày biện ra một tia ánh sáng đ.â.m thủng hắc ám.
Tô Vi bay đến bên người Lục Nhưỡng, trên người cô bị dính nước mưa, lông chim cũng trở nên ướt dầm dề.
Tuy rằng lông chim màu trắng rất đẹp, nhưng rõ ràng không thấm nước như Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng nghiêng dù trong tay về phía Tô Vi.
Tô Vi nhìn về phía Trùng Vương.
Trùng Vương rất lớn.
Chân bạch tuộc hỗn độn lung tung bay múa, bao vây lấy sợi tinh thần lực màu đen.
Thật lớn.
Tô Vi đã ngửa mỏi cả cổ mà vẫn còn chưa nhìn thấy đầu Trùng Vương.
Ngay cả Đại Ngốc Xuân hình thái phượng hoàng ở trước mặt Trùng Vương cũng trở nên rất nhỏ.
"Đi."
Ở dưới sự chỉ huy của Tô Vi, Đại Ngốc Xuân bay về phía Trùng Vương.
Trùng Vương đã từng ăn mệt từ chỗ Đại Ngốc Xuân.
Cảm giác bỏng cháy trên người hiện tại còn chưa có hoàn toàn biến mất.
Nó lui về phía sau trốn vào bên trong động trùng.
Cửa động trùng bị sợi tinh thần lực màu đỏ của Lục Nhưỡng phong bế.
Lục Nhưỡng mở ra một lối đi.
Trùng Vương cho rằng đó là con đường chạy trốn, liền lập tức thu nhỏ thân thể chui vào đó.
Ở khi nó sắp tiến vào bên trong động trùng, chạy thoát, sợi tinh thần lực của Lục Nhưỡng đột nhiên buộc chặt.
Lực lượng bạo phá vào giờ phút này phát tán ra tất cả.
Lấy khí thế bẻ gãy nghiền nát thổi quét khối thổ địa này.
Ngay cả một cục đá cũng không có buông tha, trực tiếp biến thành cát bụi.
Võng tinh thần lực mà Lục Nhưỡng thiết trí ở bên ngoài cũng bị hắn phá hủy.
May mắn, Tô Vi kịp thời thả ra võng tinh thần lực của chính mình, mới ngăn chặn được cỗ khí thế đáng sợ này, không có lan đến gần chung quanh khu cư dân của trấn nhỏ.
Chỉ là…… cô cúi đầu nhìn thoáng qua công viên biến thành một mảnh hoang tàn.
Hoàn toàn không tìm thấy cái đình cô vừa mới ngồi ở nơi nào.
Lại xem Trùng Vương.
Bị sau khi lực lượng của Lục Nhưỡng tẩy rửa một lần, lại vẫn còn dư hơn phân nửa thân thể. Huyết nhục mơ hồ xoay quanh ở giữa không trung, sợi tinh thần lực màu đen toát ra tới, ý đồ chữa trị thân thể của mình.
Năng lực khôi phục của Trùng Vương là kinh người.
Nhưng người mà nó đối mặt lại chính là Lục Nhưỡng.
Nếu trên thế giới này không có Trùng tộc, hắn hẳn chính là đại ma vương số một.
"Anh chờ một chút, cho em thời gian đan võng."
Tô Vi học bộ dáng của Lục Nhưỡng, bện một cái võng ở bốn phía.
Tuy rằng có hơi chút thô ráp, nhưng hẳn là có thể sử dụng.
Ngay sau đó, Lục Nhưỡng lại lần nữa phát động công kích, lần này, một nửa còn lại của Trùng Vương cũng không còn.
Bộ phận thân thể nó rơi xuống, hòa cùng nước mưa, biến thành giọt nước màu đen.
Lực lượng của Lục Nhưỡng chạm vào võng tinh thần lực của Tô Vi, chấn động, không có đột phá, sau đó thong thả bị hấp thu đi vào.
Tô Vi ngộ ra.
Hóa ra cô chính là một cái lồng của Lục Nhưỡng.
Nếu không có cô bao lại, đại ma vương sẽ nổ mạnh.
"Cái công viên này làm sao bây giờ?"
Tô Vi thấp đầu nhìn về phía công viên trên mặt đất.
Thôi được, nơi nào còn có công viên.
Đi ăn bữa khuya. Nam nhân trực tiếp xem nhẹ sự tình chính mình đã phá hư công trình công cộng.
Ăn cái gì?
Tô Vi trước mắt sáng ngời.
Muốn ăn cái gì?
Bạch tuộc nướng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận