Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 203


Không nghĩ tới ngay cả địa phương để dựa vào cũng bị huỷ hoại.
Hạ Lưu thỏa hiệp.
Hắn cầm thẻ phòng tiến vào căn phòng kia.
Đó là một nam nhân trung niên có tiền.
Nghe nói còn có đam mê đặc thù, thích làm một ít đa dạng, nghe đồn còn có người bị hắn đùa chết.
Hạ Lưu làm đủ chuẩn bị, vừa mới cởi quần áo ra, còn chưa có bắt đầu, mạt thế đột nhiên buông xuống.
Động trùng màu đen thật lớn chợt xuất hiện, bao phủ khách sạn.
Đó là địa phương lần đầu tiên Trùng tộc xuất hiện, Hạ Lưu cũng là người sống sót duy nhất trong toà nhà.
Bởi vì hắn kích phát trở thành lính gác.
Lính gác đầu tiên trên thế giới.
Ngay lúc đó Hạ Lưu căn bản là không biết chính mình biến thành loại quái vật gì.
Hắn sợ hãi, sợ hãi, không dám đối mặt với con quái vật vẫn luôn theo sau lưng mình ( tinh thần thể ). Hắn tưởng về nhà, lại bị báo cho là mẹ hắn đã tự sát, ba hắn cũng bị đám cho vay nặng lãi bức cho nhảy lầu tự sát.
Thế giới chớp mắt sụp đổ.
Hạ Lưu mơ màng hồ đồ tồn tại, thẳng đến khi hắn nhìn thấy tin tức về lính gác trên báo, mới biết được hóa ra trên thế giới này có lính gác tồn tại.
Người thứ nhất trong truyền thuyết trở thành lính gác đang ở trên tin tức tiếp thu phỏng vấn.
Buồn cười, người thứ nhất là hắn.
Các bạn của hắn cũng có người thức tỉnh năng lực lính gác.
Sinh hoạt trong căn cứ còn tính là an toàn, người bạn lính gác kia đi ra ngoài đánh g.i.ế.c Trùng tộc một lần, được đến một ít vật tư, liền tìm bọn họ khoe khoang.
“Này, Hạ Lưu, mày quỳ xuống học chó sủa hai tiếng, hộp mì ăn liền này sẽ cho mày.”
Đã từng là bạn, hiện tại lại kêu hắn quỳ xuống làm chó sủa hai tiếng.
Hạ Lưu mặt vô biểu tình đứng ở nơi đó, nhìn hắn.
Người bạn lính gác này trước kia là em trai đi theo bên người hắn.
Tuy rằng lớn lên không có đẹp như hắn, nhưng miệng thực ngọt, thoạt nhìn cũng thực thành thật.
Hạ Lưu vẫn luôn rất chiếu cố hắn, thậm chí cũng đem cơ hội của chính mình nhường cho hắn.
Không nghĩ tới, sau khi mạt thế đến, cái gọi là bạn, chỉ là một người đã từng ghen ghét hắn, ghen ghét đến phát cuồng.
“Nhẫn đến bây giờ mới lộ ra gương mặt thật, thật đúng là rất giỏi đóng kịch.”
Hạ Lưu trào phúng nói.
“Đóng kịch? Tao đâu có giỏi đóng kịch như mày? Mày không phải đi bò lên giường mấy lão già sao? Thế nào, tư vị lão già kia không tồi đi? Vì thông đồng với hắn, tao đã tiêu phí không ít thời gian. Hắn vừa thấy đến ảnh chụp của mày, liền coi trọng mày. Đáng tiếc, một kim chủ lớn như vậy, mày lại không muốn. Nhất định phải bị bức đến cùng đường bí lối, mới chịu gật đầu.”
“Hóa ra là mày.”
Trách không được, hắn đã nói sao đoạn thời gian kia toàn bộ hoạt động diễn xuất của hắn đều bị cấm.
Ngay cả đạo diễn và thiết kế sư ngày thường quan hệ tương đối tốt đều xóa bỏ kéo đen hắn.
“Ba tao đột nhiên đi đánh bạc……”
“A, kia cũng là tao ra chủ ý, thế nào, thực có tác dụng đi?”
“Ai, còn không phải do mày không ngoan, chỉ cần mày thức thời một chút, đã sớm nổi tiếng.”
Ở đây có ba lính gác cấp S.
Còn có hai người bạn cũ chuyên môn được người em trai này tìm tới chê cười hắn.
Đêm hôm đó, Hạ Lưu g.i.ế.c đến điên rồi.
Chỉ để lại một người.
Là em trai kia.
Hạ Lưu dẫm lên mặt hắn, tiếng cười thực nhẹ, “Nếu mày thích tao như vậy, vậy đi theo tao đi.” Nói chuyện, Hạ Lưu cúi người, một phen bóp chặt mặt hắn, “Tới, học chó kêu đi.”
Em trai bị dọa phá gan.
Hắn không nghĩ tới Hạ Lưu lại cũng có thể là lính gác.
Hơn nữa……còn mạnh như vậy.
“Gâu……”
-
Bởi vì xe bị hỏng, cho nên mọi người không có cách nào rời đi.
Hơn nữa đột nhiên hạ mưa to, mưa đá cũng nện xuống, mọi người chỉ đành tạm thời trở lại trong khách sạn nghỉ ngơi.
Trong khách sạn mở điều hòa, Lục Nhưỡng nằm liệt trên sô pha, cùng một tư thế với Tô Vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận