Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 399


Nhóm trùng tộc nhìn thấy phượng hoàng, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh sợ, nhớ tới sợ hãi năm đó.
Ngay sau đó, tiểu Trùng Vương híp mắt nhìn chằm chằm đôi cánh phía sau Tô Vi, âm thanh thô ách nói: "Cô là bản lậu."!
Cô mới là bản lậu! Cả nhà cô đều là bản lậu!
"Đúng vậy, tôi nghe nói cánh phượng hoàng là màu trắng, cánh của cô ta là hồng nhạt."
Nhóm trùng tộc dùng ngôn ngữ nhân loại tiến hành thảo luận.
Bên kia, La Đại Dũng nhìn thấy cánh phía sau Tô Vi, trên mặt cũng không nhịn được xuất hiện biểu tình nghi ngờ.
Tô Vi:……
"Tôi nhuộm màu."
Biểu tình nghi ngờ của đối điện càng sâu.
Nhà ai sẽ nhuộm màu cánh chứ.
Có, cô.
Nhóm trùng tộc thong thả đứng lên, sĩ khí một chút liền tăng.
"Giết cô ta." Tiểu Trùng Vương đứng ở nơi đó, ra lệnh cho nhóm Trùng tộc.
Vô số Trùng tộc chen chúc đến.
Tô Vi thở dài một tiếng, "Lời của tôi, sao các người không nghe hả."
Ngay sau đó, thân thể Đại Ngốc Xuân bỗng nhiên lớn lên, quanh thân nó phát ra ánh sáng kim sắc b.ắ.n đến trên người mỗi một con Trùng tộc.
Mùi da thịt bị bỏng cháy tràn ngập trong không khí, nhóm trùng tộc phát ra tiếng kêu thê lương, thảm thiết.
Biểu tình của Tô Vi trở nên nghiêm túc, cô chỉ huy Đại Ngốc Xuân, tấn công tiểu Trùng Vương.
Tiểu Trùng Vương phóng xuất ra sợi tinh thần lực màu đen, sợi tinh thần lực ở khi chạm vào Đại Ngốc Xuân, liền bị hòa tan.
Đây là lần đầu tiên tiểu Trùng Vương tiếp xúc với phượng hoàng trong truyền thuyết.
Quả nhiên giống như mẹ nó nói, uy lực của phượng hoàng cường đại như vậy.
Muốn được đến, được đến phượng hoàng.
Đại Ngốc Xuân đáp xuống, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể tiểu Trùng Vương.
Tiểu Trùng Vương thong thả ngã xuống, hóa thành vô số sợi tinh thần lực màu đen, thấm vào bên trong bùn đất, cuối cùng tiêu tán.
La Đại Dũng hoang mang trong chốc lát sau đó hướng Tô Vi la lớn: "Đ.ã chết! Đ.ã chết!"
Chết cái rắm, tiểu Trùng Vương giảo hoạt giống mẹ nó.
Dùng thế thân.
Tiểu Trùng Vương đã rời đi, nhóm Trùng tộc dư lại nhìn về phía Tô Vi lộ ra vẻ sợ hãi.
Chúng nó không có thế thân.
Đúng lúc xe hoa du hành lại đây, đám người chen chúc, nhóm Trùng tộc nhanh chóng biến thân trở thành bộ dáng nhân loại, nhập vào bên trong đám người, biến mất.
Tô Vi tuy rằng có thể phân biệt ra Trùng tộc và nhân loại, nhưng dưới tình huống như vậy muốn tránh đi đám người bắt toàn bộ Trùng tộc là không có khả năng.
Trùng tộc nổi điên sẽ ngộ thương rất nhiều nhân loại.
"Phượng, phượng hoàng, thật là phượng hoàng……"
Nhóm bạn của La Đại Dũng sôi nổi vây lại đây.
"Có thể ký tên cho tôi không?"
“Có thể chụp ảnh chung được không?"
"Tôi, tôi có thể hôn cô một cái được không?"
Tô Vi nhìn về phía Tiểu Phương đang được La Đại Dũng đỡ.
Gương mặt trái xoan, đôi mắt rất lớn, bên trong tầm mắt nhìn về phía Tô Vi tràn đầy ngưỡng mộ.
"Không được." Tô Vi vô tình cự tuyệt.
Tiểu Phương khóc lóc thảm thiết.
La Đại Dũng hưng phấn khó xử nói: "Tôi, tôi có thể."
Dựa theo phát triển bình thường, lúc này Tiểu Phương nhất định sẽ cho hắn một cái xem thường, nhưng lần này lại không giống nhau.
Tiểu Phương trầm mặc nửa ngày sau đó đột nhiên nhón chân, hôn lên gò má La Đại Dũng một cái.
La Đại Dũng:!!!
"Tiểu, Tiểu Phương……" La Đại Dũng sững sờ ở nơi đó.
"Em biết hôm nay anh định tỏ tình với em, em vốn dĩ không nghĩ đồng ý, cảm thấy anh cà lơ phất phơ không đáng tin cậy, nhưng vừa rồi anh lao tới cứu em, em đột nhiên cảm thấy, anh rất tuấn tú." Tiểu Phương nhìn La Đại Dũng, từng câu từng chữ nói xong.
La Đại Dũng hốc mắt đều đỏ.
Tô Vi:…… Cho nên, cô là một vòng để hai người play?
"Vi Vi."
Phía sau Tô Vi truyền đến âm thanh Lục Nhưỡng, cô quay đầu nhìn về phía Lục Nhưỡng, bẹp miệng, "Sao bây giờ anh mới đến?"
"Bắt mấy Trùng tộc."
Ở phía sau hắn, Đại Bạch há miệng ăn mấy tinh thần thể của Trùng tộc đang bị sợi tinh thần lực màu đỏ trói chặt.
"Không có việc gì chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận