Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 302


Thẩm Lưu Phong nghiêng người, một phen giữ chặt Thẩm Tường Tường.
Bình hoa đập đến trên đầu hắn.
Thẩm Tường Tường bị dọa choáng váng.
"Anh, anh!”
Máu tươi từ trên đầu Thẩm Lưu Phong chảy xuống.
Chu Đại Hải nhân cơ hội đá hắn, “Phế vật.”
“Ném mẹ nó đi ra sau núi.”
-
Gần đây mưa nhiều.
Thi thể Trần Quyên bị tùy ý ném ở sau núi.
Thẩm Lưu Phong lảo đảo quỳ xuống, dùng sức quấn chặt quần áo trên người Trần Quyên, dù là quần áo mới tinh cũng rất nhanh đã bị nước mưa b.ắ.n nước bùn dính ướt.
Trần Quyên ngay cả một chút thể diện cuối cùng cũng không có.
Thẩm Tường Tường cầm ô lại đây, cô quỳ gối bên người Thẩm Lưu Phong, thế hắn và Trần Quyên che dù.
Miệng vết thương của Thẩm Lưu Phong đã không còn đổ m.á.u nữa, nước mưa cọ rửa rớt vết m.á.u trên mặt và trên người hắn.
"Anh, mẹ đã đi rồi.”
“Vì sao, vì sao……”
Thẩm Lưu Phong thấp giọng nỉ non, bàn tay chống ở trên mặt đất dần dần nắm chặt.
Quân trang màu đen ướt một nửa, hắn quỳ gối nơi đó, hốc mắt phiếm ra màu đỏ tươi.
"Anh, anh làm sao vậy?”
Thẩm Tường Tường không phải dẫn đường, bởi vậy, cô không nhìn ra đây là Thẩm Lưu Phong bởi vì đã chịu kích thích quá lớn, cho nên tinh thần lực hỗn loạn.
Tình huống như vậy là tương đối nguy hiểm.
Trên người Thẩm Lưu Phong không có mang theo dược an ủi, Thẩm Tường Tường cũng không hiểu.
May mắn, Thẩm Lưu Phong dựa vào lực ý chí của mình chống cự lại.
Hắn đầy người ướt át đứng dậy, nâng mắt nhìn về căn cứ thứ chín phía dưới chân.
Bên trong mưa bụi mênh mông, căn cứ thứ chín giống như một tòa sào huyệt âm u đứng lặng ở nơi đó.
-
Ở cách căn cứ thứ chín không xa, trong một trường học, có một động trùng cổ quái, Trùng tộc bên trong có mặt người, phía dưới lại là thân thể Trùng tộc.
Trong lúc nhất thời, đông đảo nhân sĩ sôi nổi đi qua đánh, sau đó bị người căn cứ thứ chín ngăn ở bên ngoài.
Bởi vì Trùng tộc này cực độ hung tàn, nó thích nhất chính là vặn gãy cổ người khác, sau đó xé mặt người xuống, dán lên cho chính mình, cho nên sau khi xảy ra nhiều sự kiện hung tàn như vậy, người căn cứ thứ chín rốt cuộc cũng hành động, bao vây trường học này lại.
Không phải chứ? Nhà ai hẹn hò hẹn hò lại tới trường học!
Tô Vi nhìn trường học trước mặt tạm dừng ba giây, sau đó quay đầu nhìn về phía Lục Nhưỡng đứng bên cạnh.
“Nghe nói nơi này có Trùng tộc người mặt.”
Cho nên?
“Mang em đến xem.”
A, ha hả ha hả.
Nhà ai hẹn hò như vậy?
“Ê, các người cũng là tới xem Trùng tộc mặt người sao?” Một đạo âm thanh thật cẩn thận vang lên ở phía sau hai người.
Tô Vi quay đầu, đối diện một chiếc di động.
Tô Vi:……
“Xin chào mọi người, hôm nay tôi đụng tới một đôi soái ca mỹ nữ cũng tới xem trùng tộc mặt người. Tuy rằng nơi này bị căn cứ thứ chín khống chế, nhưng tôi lớn mật luôn có biện pháp tìm được chiêu số tiến vào.”
La Đại Dũng nói chính mình đã từng là học sinh nơi này, hắn biết một lối có thể đi vào, liền bảo dẫn Tô Vi và Lục Nhưỡng cùng đi.
“Anh phát sóng trực tiếp sao?”
“Ai nha, ghi hình thôi, nơi này không có mạng, tôi trở về lại cắt nối biên tập, phát lên trên mạng, hai người có để ý việc tôi phát hình ảnh hai người lên trên mạng không?”
“Vẫn nên che đi.” Tô Vi nói: “Lớn lên quá đẹp cũng là một loại phiền não.”
La Đại Dũng:……
Tuy rằng cô nói thật, nhưng cô cũng quá thành thật đi.
La Đại Dũng giơ di động lên, bắt đầu giới thiệu về trường học này cho mọi người.
Đây là trường cấp 3, sau mạt thế liền bị vứt đi.
Ba tháng trước, nơi này xuất hiện một cái động trùng nho nhỏ.
Sau mạt thế, động trùng lớn lớn bé bé căn bản là nhiều không đếm được, bởi vì không có tạo thành sự cố đả thương người ác liệt, cho nên ngay từ đầu bị để không đó.
Thẳng đến khi nhân loại đầu tiên tử vong.
Đó là một lính gác cấp S.
Lính gác này cũng là xui xẻo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận