Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 321


Nó hướng về phía những người lao đến gào rống một tiếng, sau đó quay đầu, trong nháy mắt nhìn thấy Tô Vi, lập tức liền nằm xuống lộ ra cái bụng của mình mình, cái đuôi lắc đến thập phần vui sướng.
A này.
Tô Vi thừa nhận, chính mình hơi có duyên với động vật nhỏ.
Chỉ là, nam nhân này rõ ràng thoạt nhìn chính là một lính gác!
Tinh thần thể của lính gác làm nũng với cô, thật sự hợp lý sao?
Con chó rất vui sướng.
Tô Vi thực khẩn trương.
Cô vươn một ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc nó.
Con chó phát ra một đạo tiếng Husky, vui sướng lăn lộn trên mặt đất.
Sau đó Tô Vi phát hiện trên mặt nam nhân tên La Đại Dũng cũng đi theo lộ ra tươi cười vui sướng.
Còn không đợi La Đại Dũng hưởng thụ, đoàn lính gác của nơi này đã lao đến.
La Đại Dũng nhìn thấy đoàn lính gác xông lên, chạy nhanh chỉ huy tinh thần thể của chính mình tiến hành phòng hộ.
Con chó phóng to lên, gần như chiếm toàn bộ sân khấu.
Khiến lồng sắt nhốt Tô Vi cũng bị nó đẩy tới trong một góc.
Cấp bậc của La Đại Dũng tựa hồ không cao lắm, nhưng cũng không phải không đánh lại những người này, chỉ là có hơi chút cố sức mà thôi.
La Đại Dũng một bên đánh nhau, một bên nhìn thấy thiếu nữ tùy tay nhặt lên một con d.a.o không biết từ nơi nào bay tới trên mặt đất, dùng sức cưa xích sắt trên người chính mình.
Trong nháy mắt như vậy, La Đại Dũng lâm vào hồi ức.
Quá giống.
Không phải dung mạo, mà là khí chất.
“Này, cô nói xem, tinh thần thể của tôi là sói hay là chó?”
Tô Vi:……
Tô Vi tuy rằng là một Trùng tộc, nhưng thực ngoài ý muốn, cô có thể nhìn thấy tinh thần thể của người khác.
Tô Vi quy điều này về gien và thiên phú.
“Chó đi.”
La Đại Dũng trước mắt sáng ngời, “Cô là người thứ hai nói tôi là chó.”
Tô Vi:……
Bởi vì làm việc riêng, cho nên La Đại Dũng bị một lính gác cấp bậc SSS+ đột nhiên xuất hiện đá cho ngã trên mặt đất.
La Đại Dũng cấp bậc là SSS, đối mặt với một lính gác cao hơn mình một + , La Đại Dũng lui về phía sau tới trước mặt Tô Vi, sau đó bắt đầu gọi người.
“Đại ca, đại ca, anh đừng cúp máy vội, em cho anh xem một người.”
La Đại Dũng thật cẩn thận thay đổi di động, đem màn ảnh nhắm ngay Tô Vi.
Tô Vi ngồi ở chỗ kia, nhìn chằm chằm màn ảnh.
Tô Vi không biết người trong di động là ai.
Cô duỗi tay kéo dây xích trên cổ chính mình, cảm thấy thực không thoải mái.
“Vi Vi.”
Một đạo âm thanh xuyên qua di động truyền đến, mang theo ám trầm khàn khàn, giống như đã từng bị gió cát mài giũa qua.
“A?” Tô Vi theo bản năng trả lời một tiếng.
Cô nhìn chằm chằm màn ảnh di động, chớp chớp mắt.
Ngay sau đó, di động đã bị cắt đứt.
La Đại Dũng ôm di động, thập phần kích động đi tới đi lui ở trước mặt Tô Vi.
“Đây là lần đầu tiên đại ca phản ứng tôi, thật sự, tôi cảm thấy lần này ổn. Mọi người ơi, ổn!” La Đại Dũng nói chuyện với màn ảnh, sau đó phát hiện phát sóng trực tiếp của chính mình không biết đã bị chặt đứt từ khi nào.
Bỏ đi, đại ca sắp tới đây, phát sóng trực tiếp không quan trọng.
La Đại Dũng trong chốc lát sửa sang lại kiểu tóc một chút, trong chốc lát lại sửa sang lại quần áo một chút, cuối cùng, hắn đi đến trước mặt Tô Vi, “Mặc kệ cô có phải hay không, anh ấy cũng sẽ tới.”
Tô Vi có thể nhìn ra La Đại Dũng kích động, nhưng cô không phải thực kích động.
Bởi vì cô căn bản không biết người La Đại Dũng nói kia là ai.
La Đại Dũng đưa ra câu trả lời.
“Lính gác cấp Thần, Lục Nhưỡng.”
Vừa dứt lời, cửa tòa nhà đã trực tiếp bị phá ra.
La Đại Dũng dùng sức nuốt nuốt nước miếng, che lại cổ chính mình.
“Tới.”
-
Lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng, thiên địch của Trùng tộc, nhân vật mà bà cố mỗi ngày đều phải mắng mấy lần.
Tô Vi nỗ lực mở mắt ra, muốn nhìn vị này một chút, có phải soái giống trên ảnh chụp hay không, đáng tiếc, tro bụi gió cát quá nhiều, cô ngoại trừ bị gió cát che mờ, cũng chính là bị gió cát che mờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận