Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 64


Lưu Đạt tưởng tượng đến hai lính gác bị chụp thành thịt nát, nhất thời liền trắng mặt.
“Đều đã chết! Con mẹ nó, cô còn nói vô nghĩa, tôi sẽ g.i.ế.c cô!”
Tô Vi cúi đầu nhìn về phía cổ tay chính mình, tơ hồng mỏng manh hướng về phía phương xa.
Lục Nhưỡng không có khả năng sẽ chết.
Lưu Đạt khởi động ô tô, Tô Vi mở cửa xe, muốn đi xuống, bị hắn một phen túm trở về, “Cô làm gì?”
“Tôi đi đóng tiền nước.”
Lưu Đạt:……
Doãn Tĩnh tựa hồ còn chưa có c.h.ế.t hẳn, tiểu phế vật này hình như là dẫn đường, nếu lưu lại, Doãn Tĩnh nói không chừng cũng có một đường sinh cơ, Lưu Đạt cũng sẽ không để chuyện như vậy phát sinh.
Tô Vi đang mân mê cửa xe.
Trương Hiểu Hi ngồi trên ghế phụ, nhìn thoáng qua Tô Vi, sau đó lại nhìn thoáng qua Lưu Đạt ngoài cửa sổ xe.
Trên người Lưu Đạt dơ hề hề, trên mặt tràn đầy máu.
Một lính gác cấp SS còn biến thành dạng này, dư lại nhất định không được.
“Tô Vi, chúng ta không thể lại ở chỗ này, phải nhanh rời đi.” Trương Hiểu Hi vừa mới nói xong, ngay sau đó, cửa ghế phụ bị kéo ra, Lưu Đạt túm chặt Trương Hiểu Hi, “Khai thông cho tôi!” Con ngươi hắn đã biến thành màu đỏ cổ quái như máu, đã mất đi một nửa thần trí.
Trương Hiểu Hi đã từng khai thông cho rất nhiều người, trước nay đều chỉ là bắt tay đơn giản, nhưng hiển nhiên, Lưu Đạt trước mắt này vì để rút ngắn thời gian khai thông, thế nhưng hướng cô vươn tay.
Trương Hiểu Hi kinh hoảng thất thố, ra sức giãy giụa.
Lưu Đạt rống giận, “Dẫn đường các người còn không phải là làm loại chuyện này sao?”
“Rào……” Lưu Đạt đang đứng ở trạng thái điên cuồng đột nhiên cảm giác trước mắt xuất hiện một mảnh hơi nước, sau đó ngay sau đó, đôi mắt chìm vào đau đớn, cái gì cũng không nhìn thấy.
“A a a a……” Hắn che đôi mắt, lớn tiếng kêu la.
Tô Vi tưới lọ thuốc sát trong tay xuống, sau đó ngẩng đầu, nhìn thấy một con quái vật thật lớn vội vàng chạy tới phương hướng của chính mình.
Nó thoạt nhìn rất cường đại, nhưng động tác của nó rất giống như đang chạy trối chết, giống như phía sau có cái gì khủng bố đang đuổi theo nó.
Rõ ràng chính nó đã khủng bố như vậy.
Lưu Đạt vẫn còn không ngừng lui lại, bởi vì tinh thần lực của hắn không ổn định, cho nên căn bản là không có phát hiện ra Trùng tộc kia.
Ngay sau đó, hắn bị Trùng tộc đang điên cuồng chạy vội đ.â.m sang một bên.
Tô Vi:……
Tô Vi cúi đầu, nhìn Trương Hiểu Hi dưới chân bởi vì nhìn thấy Trùng tộc, cho nên đột nhiên ngất đi, cô ấy đại khái là không nghĩ nỗ lực.
Tô Vi:…… cô cũng thực sợ hãi!!!
Trùng tộc kia hoảng sợ không chọn đường, nhìn thấy Tô Vi, đột nhiên hướng cô vọt mạnh lại đây.
Tô Vi đứng ở nơi đó, trừng mắt, muốn chạy, lại phát hiện Trương Hiểu Hi tuy rằng ngất nhưng vẫn còn túm cánh tay của mình.
Hơn nữa, thân thể của cô cũng vô cùng cứng đờ, đó là xơ cứng do cực độ sợ hãi.
Ngay khi con thằn lằn bá vương chỉ còn cách Tô Vi có 1 mét, sợi tinh thần lực trên cổ tay Tô Vi nhẹ nhàng lay động.
Sợi dây màu đỏ lấy tư thái cực kỳ tùy ý, cắt đứt chiếc cổ chắc chắn của con thằn lằn bá vương.
Ở trong nháy mắt khi đầu con thằn lằn bá vương rớt xuống, Tô Vi nhìn thấy người đứng ở phía sau nó.
Lục Nhưỡng đầy người tro bụi, cự xà màu trắng mắt đỏ đang c.h.é.m g.i.ế.c cùng tinh thần thể con thằn lằn bá vương.
Cũng không thể nói là c.h.é.m giết, phải nói là đơn phương nghiền áp.
Con thằn lằn bá vương bị cự xà đơn phương nghiền áp, hai nhát liền cắn đứt cổ, nuốt vào trong bụng.
Lục Nhưỡng dẫm lên mặt đất đầy máu, đi đến trước mặt Tô Vi.
Trong không khí đều là mùi máu, phảng phất thời điểm hô hấp đều có thể hít vào bụi đất hỗn tạp máu.
Trên mặt Tô Vi còn mang mặt nạ bảo hộ Doãn Tĩnh đeo cho cô, chỉ lộ ra một đôi con ngươi trắng đen rõ ràng.
Nhìn thấy Lục Nhưỡng, nước mắt hàm ở trong hai hốc mắt của Tô Vi nháy mắt liền rơi xuống, phiêu tán ở chung quanh sợi dây tinh thần màu đỏ trên tay Tô Vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận