Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 374


Tô Vi không nhịn xuống, chọc chọc khuôn mặt nhỏ của hắn.
Sau đó lại chọc chọc.
Cuối cùng lại chọc chọc.
Thẳng đến khi Tiểu Lục Nhưỡng không kiên nhẫn mở mắt ra, một đôi con ngươi đen nhánh yên lặng nhìn cô.
Tay Tô Vi còn giơ ở giữa không trung.
"Ừm, em không thể ăn đồ ăn vặt ở trên giường nhé, nếu bị chị thấy được, chị sẽ……đánh m.ô.n.g em"!
"Đây là cái gì?"
Tiểu Lục Nhưỡng giơ tay, hướng Tô Vi lộ ra đồ trên cổ tay chính mình.
"Ra cửa đi dạo phố, Thần Khí phòng mất tích?"
Tiểu Lục Nhưỡng:……
Tuy rằng biến thành đứa trẻ, nhưng bộ dáng Lục Nhưỡng nhíu mày thật sự giống trước kia như đúc.
Tô Vi vươn tay, đầu ngón tay điểm ở giữa trán hắn.
Tiểu Lục Nhưỡng sửng sốt.
Tô Vi phản ứng lại đây, chạy nhanh thu tay lại, "Ừm, ừm, hiện tại bên ngoài thực loạn, em cũng biết, tội phạm lừa bán trẻ con rất nhiều, chị cũng là vì an toàn của em mà suy nghĩ."
Hắn há mồm nói: "Không phải đã có nó sao?"
"Cái nào?"
"Cái nơ con bướm thực xấu kia."
A, cái kia nha.
Tô Vi theo phương hướng ngón tay Tiểu Lục Nhưỡng nhìn thấy nơ con bướm bay lơ lửng giữa không trung, trên mặt lộ ra ý cười ôn nhu.
"Chính chị thắt đó, có phải hơi xấu không? Vẫn là em thắt đẹp hơn."
"Đúng rồi, chị là theo sợi tinh thần lực của em tìm được em, chị có phải rất lợi hại hay không?"
Thiếu nữ cười đến mi mắt cong cong cầu khích lệ.
Tiểu Lục Nhưỡng bị tươi cười như vậy mê hoặc, theo bản năng lên tiếng, "Ừ."
Ai?
Đến phiên Tô Vi kinh ngạc.
Tuy rằng trước kia Lục Nhưỡng cũng khen cô, nhưng tổng cảm giác không phải thiệt tình.
Lần này giống như…… Là thiệt tình sao?
Hơn nữa, hắn đã tin tưởng cô?
Ở trong nhận tri của Tô Vi, bởi vì sự tình đã xảy ra ở đời trước, cho nên Lục Nhưỡng có tâm đề phòng người rất mạnh.
"Sao em tin tưởng chị như vậy? Nếu chị là người xấu thì làm sao bây giờ? Tỷ như nói, em biến thành như vậy chính là bị chị làm hại thì sao……" Tuy rằng người mà Trùng Vương làm ra kia là giả, nhưng Tô Vi tổng cảm thấy có hơi chút chột dạ.
"Không biết."
Âm thanh Tiểu Lục Nhưỡng thực nhẹ, mềm mại mang theo một chút trẻ con.
Không biết vì sao, chính là tin tưởng?
Tô Vi đột nhiên ôm lấy Tiểu Lục Nhưỡng, "Bảo bảo nhà chúng ta thật đáng yêu."
Trước kia đại ma vương tuy rằng đẹp, nhưng khí thế quá lớn, Tô Vi cũng không dám làm càn như vậy.
Hiện tại tiểu ma vương thoạt nhìn rõ ràng đáng yêu mềm mại hơn nhiều, giống như cục bột, cô có thể bóp như này, sau đó lại bóp như này.
"Chị lại bóp mặt tôi."
"Thế nào?"
Hắn thật ra cũng không thể làm được gì nữ nhân này.
"Biến thái."
Tô Vi càng hưng phấn.
Trời ơi, tiểu ma vương thật nhu nhược nha.
Ủa?
"Mặt em sao lại nóng như vậy?" Tô Vi duỗi tay sờ sờ gò má Tiểu Lục Nhưỡng, "Em có phải phát sốt hay không?"
"Không có."
Hậu quả của mạnh miệng chính là Tiểu Lục Nhưỡng phát sốt đến 40 độ, Tô Vi tìm Chu Yến Thanh xin giúp đỡ, hai người cùng đưa cậu bé tới bệnh viện phụ cận.
-
Lục Nhưỡng ngủ thật sự trầm, trong hoảng hốt hắn nhìn thấy phía trước có một bóng dáng.
Bóng dáng kia mặc váy màu trắng, thấp giọng gọi hắn, "Lục Nhưỡng, Lục Nhưỡng, Lục Nhưỡng……"
Tiểu Lục Nhưỡng mở mắt ra, cảnh trong mơ trở nên mơ hồ, hắn đột nhiên nghĩ không ra chính mình mơ thấy cái gì.
"Em đã tỉnh sao?"
Đỉnh đầu truyền đến âm thanh, Tiểu Lục Nhưỡng ngước mắt, mới phát hiện hiện tại chính mình đang bị người ôm.
Ban đầu Tô Vi định cõng hắn, nhưng đứa trẻ đã ngủ, không tiện dùng sức, liền đơn giản bế hắn lên.
"Em, có hơi chút nặng……" Tô Vi đi một bước, nghỉ ngơi một phút.
Tiểu Lục Nhưỡng:…… Rõ ràng là chị quá yếu.
"Đặt tôi xuống."
"Không sao, chị vẫn cố được."
Ba phút sau, Tô Vi thả Tiểu Lục Nhưỡng xuống, hơn nữa nói cho hắn, "Tuy rằng em hiện tại chỉ mới tám tuổi, nhưng tám tuổi đã không còn nhỏ, tuổi này bắt đầu giảm béo rất tốt, bằng không chờ lớn tuổi hơn muốn giảm béo cũng rất khó khăn."
Thay vì oán giận chính mình, không bằng oán giận người khác.
Không phải cô quá yếu, mà là Tiểu Lục Nhưỡng quá nặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận