Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 347


Nhưng ngay sau đó, khi chạm đến thân thể Tô Vi, sợi tinh thần lực màu đỏ kia nháy mắt trở nên mềm mại xuống dưới.
Bởi vậy, ngoại trừ ánh đèn chói mắt một ít, Tô Vi cũng không có cảm giác được bất luận cái gì không khoẻ.
Thậm chí cảm thấy, nếu không phải không có đệm, cô còn có thể phơi nắng một chút.
Ba phút đi qua, trong phòng không có bất luận biến hóa gì.
"Không thể nào, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ đèn bị hỏng?"
"Ngày hôm qua còn dùng được mà, không có khả năng."
Trên mặt đội trưởng tổ duy trì trật tự mang Tô Vi về lộ ra vẻ hoang mang.
Bên kia, Ô Niểu Niểu nhận được tin tức, Tô Vi lại có thể thật là Trùng tộc.
Sau khi chấn kinh một chút, cô chạy nhanh tới địa điểm của tiểu đội duy trì trật tự.
"Cô ta là Trùng tộc sao? Cô ta thật là Trùng tộc sao?"
Đội trưởng đội duy trì trật tự có chút quan hệ cá nhân cùng Ô Niểu Niểu, loại địa phương này người không phận sự không được tiến vào.
Nhưng hắn vẫn cho Ô Niểu Niểu đi vào.
Đây là ảnh chụp phía sau lưng Tô Vi.
"Nhưng chúng ta không có bức ra được tinh thần thể của cô."
"Nhân loại không có khả năng có được cánh như vậy, cô ta nhất định là Trùng tộc." Ô Niểu Niểu khẳng định: "Cô ta không chịu lượng ra tinh thần thể của bản thân, chính là bởi vì cô ta chột dạ, các người không có thủ đoạn khác sao?"
"Cô ta dù sao cũng là người của lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng……"
Tiểu đội trưởng có chút do dự.
Ô Niểu Niểu cười lạnh một tiếng, "Lính gác cùng Trùng tộc là thiên địch, chúng ta giúp lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng phát hiện Trùng tộc bên người hắn, hắn hẳn là cảm tạ chúng ta mới đúng."
Bởi vì đoạn lời nói này của Ô Niểu Niểu, cho nên tiểu đội trưởng đồng ý tiến hành bức bách mạnh hơn với Tô Vi.
Lính gác và Trùng tộc vốn dĩ chính là thiên địch.
Dù có là lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng, cũng không có quyền ngăn cản bọn họ làm như vậy.
-
Lục Nhưỡng về đến nhà, phát hiện trong phòng trống rỗng.
Gần đây Tô Vi đều thực ngoan, bởi vì bên ngoài thực loạn, cho nên cô vẫn luôn ở trong nhà.
Nam nhân móc di động ra, gọi điện thoại cho Tô Vi.
"Thực xin lỗi, số máy quý khác vừa gọi tạm thời không liên lạc được, chúng tôi sẽ chuyển quý khách đến hộp thư thoại……"
Không có liên lạc được.
Lục Nhưỡng đứng ở cửa, trên người mặc một cái áo gió màu đen, áo sơmi bên trong bị m.á.u nhiễm đỏ một góc. Hắn mang mặt nạ bảo hộ, chỉ lộ ra một đôi mắt màu đỏ tươi.
Vô số sợi tinh thần lực màu đỏ từ trên người hắn kéo dài tới đi ra ngoài, nhanh chóng bao phủ toàn bộ khu không người.
Không ở khu không người.
Sợi tinh thần lực tiếp tục mở rộng ra bên ngoài, lan tràn đến căn cứ thứ mười ở gần nhất.
-
Tắm nắng quá thoải mái, Tô Vi đều thiếu chút nữa ngủ mất.
Chờ đến khi cô tỉnh lại, liền thấy được Ô Niểu Niểu đứng ở bên ngoài cửa kính.
Ô Niểu Niểu là hạt giống để trở thành dẫn đường cấp thần, tuy rằng nhân loại còn không biết rốt cuộc muốn đạt tới bao nhiêu cấp bậc, mới có thể trở thành dẫn đường cấp Thần, nhưng dựa theo xu thế hiện tại tới xem, Ô Niểu Niểu có khả năng chính là vị dẫn đường cấp Thần thứ hai.
"Lạch cạch" một tiếng, cửa phòng mở ra.
Đội trưởng tổ duy trì trật tự đi đến.
Tô Vi nhìn thấy con voi phía sau hắn.
Thân thể khổng lồ, răng nanh bén nhọn.
Rõ ràng là voi, lại có đôi răng nanh lợn rừng.
Con voi vọt mạnh đến chỗ cô, Tô Vi theo bản năng duỗi tay bưng kín mặt.
Đừng vả mặt.
Cô còn muốn dựa vào mặt ăn cơm.
Chờ một chút, Lục Nhưỡng tìm cô làm thế thân giống như cũng không phải bởi vì mặt cô.
Đó là bởi vì sao? Tài hoa của cô sao?
Ủa, lâu như vậy, vì sao voi còn chưa có xông tới?
Tô Vi thật cẩn thận từ khe hở ngón tay nhìn lén.
Con voi bị treo ở trong phòng chơi đánh đu.
Tấm kính của phòng chấn động, Tô Vi thấy được bóng dáng quen thuộc của Lục Nhưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận