Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 410


Đại học 33 có kho hàng, Tô Vi mang theo Lục Nhưỡng từ bên trong ra tới, đã thay đồng phục đại học 33.
Lục Nhưỡng bỏ mắt kính đi, tóc được Tô Vi xoa loạn một trận, mềm mại rũ xuống dưới, hơi che khuất mặt mày, nhiều vài phần khí ngây ngô.
"Hiện tại, anh là Lục Nhưỡng 22 tuổi."
Cô là Tô Vi mười chín tuổi.
"Được." Lục Nhưỡng mỉm cười dắt lấy tay Tô Vi, hai người bước chậm ở trên đường trường.
Tô Vi dẫm lên lá cây, cô duỗi tay kéo kéo Lục Nhưỡng, sau đó đột nhiên liền nhảy đến trên vai Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng vươn tay đỡ lấy cô.
Tô Vi vòng lấy cổ hắn, dán gò má hắn nói chuyện, "Lục Nhưỡng 22 tuổi eo còn khá tốt nha."
Lục Nhưỡng híp mắt, "Lục Nhưỡng 31 tuổi eo cũng thực không tồi."
Cô đã được lĩnh giáo rồi, xác thật không tồi.
Tô Vi câm miệng, cô ở trên vai Lục Nhưỡng, lắc lư hai chân.
Hai bên có học sinh đi qua, thấy hai người tuấn nam mỹ nữ không nhịn được liếc mắt một cái, một người trong đó đúng là học sinh đã từng học Lục Nhưỡng, hắn nhìn Lục Nhưỡng một cái, lại nhìn Tô Vi một cái, có chút không xác định.
"Anh là……thầy Lục?"
"Không phải." Lục Nhưỡng bình tĩnh nói: "Tôi tên Lục Nhưỡng địa."
Tô Vi:……
"Anh là em trai thầy Lục Nhưỡng Thiên sao?"
"Ừ."
"Vậy cậu là bạn học Tô Vi Vi?"
Tô Vi gật đầu, "Ừ."
"Đã hiểu, đã hiểu." Tựa hồ là bởi vì không có đào được bát quái chính mình muốn, cho nên vị bạn học này lược hiện thất vọng.
Đi ra một đoạn đường, phía trước bọn họ xuất hiện một nam nhân mặc áo hoodie màu đen, đầu đội mũ lưỡi trai màu đen.
Nam nhân thoạt nhìn thực trẻ, con ngươi màu xanh lam.
Trên vai hắn có một con quạ đen, khi đi ngang qua Tô Vi và Lục Nhưỡng, hắn đột nhiên nghiêng đầu nhìn Lục Nhưỡng một cái, "Này, cậu có nhận thức Lục Nhưỡng Thiên không?"
Lục Nhưỡng bình tĩnh nói: "Không quen biết."
Nam nhân hùng hùng hổ hổ tiếp tục đi tới phía trước.
"Sao anh nói dối?" Tô Vi duỗi tay chọc chọc gò má Lục Nhưỡng.
"Không nghĩ để kẻ dơ bẩn tới phá hư buổi hẹn hò của chúng ta."
Hẹn hò sao.
Cũng coi như vậy đi.
Di động Tô Vi đột nhiên vang lên, cô móc ra nhìn thấy tin nhắn Chu Khiết gửi đến.
Chu Khiết: 【 Tá Y đi đến văn phòng tìm thầy Lục, thầy Lục không ở, hắn hiện tại đang ở trong trường học tìm người. 】
Ừ, đã đụng phải.
Vai ác các người trước khi đi tìm người đều không xem ảnh chụp trước sao?
Tựa hồ là tìm bực bội, Tá Y rốt cuộc nhớ tới việc đi xem ảnh chụp của thầy Lục.
Chỉ số thông minh của vai ác có hơi chút thấp.
Tá Y nhìn ảnh chụp vừa được gửi đến trên màn hình di động, bỗng nhiên nhớ tới nam nhân chính mình vừa hỏi đường.
Đỉnh đầu đột nhiên truyền đến tiếng quạ đen kêu, "Cạc cạc cạc" thập phần khó nghe.
"Buổi hẹn hò của chúng ta khả năng phải ngưng hẳn." Tô Vi bất đắc dĩ thở dài.
Lục Nhưỡng ngước mắt nhìn về phía con quạ đen kia, sợi tinh thần lực màu đỏ tươi ở đầu ngón tay thong thả chảy xuôi.
"Giữ lại một cái mệnh cho hắn để hỏi một chút tin tức hữu dụng đi." Tô Vi nắm lấy ngón tay Lục Nhưỡng.
Quả nhiên, Tá Y mang theo tinh thần thể của hắn trở lại.
"Này, anh chính là Lục Nhưỡng Thiên đi?"
Tô Vi từ trên vai Lục Nhưỡng đi xuống, cô đứng ở bên người Lục Nhưỡng ngáp một cái.
Không có ngủ trưa, buồn ngủ quá.
Tá Y đứng ở trước mặt hai người, trên mặt mang theo phẫn nộ bị trêu chọc.
Tô Vi nhìn thấy trên người Tá Y rải rác sợi tinh thần lực màu đen, đó là sợi tinh thần lực thuộc về Trùng tộc.
Quả nhiên, tuổi còn trẻ đã là lính gác cấp 4S thật sự có vấn đề.
Tô Vi có thể nhìn thấy sợi tinh thần lực màu đen bay về phía nơi xa, nếu cô đoán không sai, một đầu của sợi tinh thần lực màu đen gắn kết với tiểu Trùng Vương.
Rốt cuộc cũng lộ ra cái đuôi nhỏ nha.
Tô Vi hướng Lục Nhưỡng nhìn một cái, ánh mắt hai người đan xen nhau, từng người sáng tỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận