Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 470


Giám đốc rốt cuộc tới.
Vị giám đốc trong tay cầm một cái bao lì xì, thực rõ ràng, cái kia chính là tiền thưởng cho Tô Vi.
Tô Vi đếm quả quýt tới số năm, "Chào cô, cái này có thể ăn được không? Tôi có thể nếm thử không?"
Giám đốc:……
Giám đốc dù sao cũng là người làm trong ngành thời trang, ánh mắt tinh quái, liếc mắt một cái liền nhìn ra Tô Vi ăn mặc không phải người thường, ngay cả chiếc túi trên tay Tô Vi, cũng phải muốn một năm tiền lương của cô.
Xem ra chỉ là tiểu thư nhà giàu hạ phàm thể nghiệm sinh hoạt thôi.
"Có thể ăn."
Nhưng bởi vì thật sự là quá chua, cho nên căn bản là không có người ăn.
Giám đốc đang chuẩn bị nhắc nhở cô, Tô Vi đã hái một quả.
Giám đốc:…… Nhìn dáng vẻ giống như đã theo dõi thật lâu.
Không phải, nhà ai lần đầu tiên đến công ty nhà người khác liền hái quả quất ăn? Cô lễ phép sao?
Tô Vi cắn một ngụm, bị chua đến mặt đều biến hình.
Quá chua!
Giám đốc không nhịn được cười lên tiếng.
Tô Vi:……
"Tôi có thể lại lấy thêm một quả không?"
Giám đốc:???
Tô Vi lại cầm một quả đặt vào trong túi, sau đó tiếp nhận bao lì xì trong tay giám đốc nhét vào trong túi, "Cảm ơn."
"Tô tiểu thư, cô có nguyện ý tới công ty làm việc không? Phúc lợi rất tốt……" Giám đốc nói đến một nửa, nhìn thấy hoa tai trên lỗ tai Tô Vi, a, một tháng tiền lương của cô.
"Thời gian thực tự do."
Tự do?
Tô Vi không tin.
Mệnh sao lâu cũng là mệnh, đời này sao lâu quyết không làm việc.
Tô Vi cự tuyệt giám đốc, sau đó cầm tiền mặt đi trung tâm thương mại.
Giám đốc đứng ở cửa phòng họp, đối với kết quả này cũng không ngoài ý muốn, sau đó vừa mới đi ra, ngay ở chỗ ngoặt thấy được tổng tài đại nhân.
Giám đốc:!!!
"Tổng tài."
"Ừ, cô không thay tôi xin lỗi sao?"
Giám đốc:???
Giám đốc cúi đầu, thấy được chiếc nhẫn trên ngón tay tổng tài cùng kiểu với chiếc nhẫn của Tô nữ sĩ vừa rồi.
Chờ một chút, cái này, tựa hồ, giống như đã hiểu ra một chút cái gì?
"…… Thực xin lỗi tổng tài, tôi đã quên."
Tổng tài đứng ở nơi đó không nhúc nhích, giám đốc phản ứng nhanh chóng móc di động ra, gọi điện thoại cho Tô Vi.
"A lô?" Giám đốc mở loa ngoài, "Tô nữ sĩ chào cô, tổng tài của chúng tôi nhờ tôi thế anh ấy hướng cô xin lỗi."
Tô Vi:???
Giám đốc tiếp tục, "Bởi vì tổng tài của chúng tôi đột nhiên lại đây kiểm tra nghiệp vụ, cho nên mới chậm trễ thời gian của cô."
Tô Vi:???
"Không có việc gì, cũng không chờ bao lâu, tổng tài của các cô…… nhìn thấy tôi sao?"
Giám đốc nhìn về phía tổng tài.
Tổng tài lắc đầu.
Giám đốc, "Không có, Tô nữ sĩ."
"Vậy là tốt rồi, hẹn gặp lại."
-
Tô Vi còn nhớ rõ ngày hôm qua là sinh nhật Lục Nhưỡng, cô đưa lễ vật quản gia mua cho Lục Nhưỡng, một cái cà vạt sang quý, màu sắc trầm ám ưu nhã, thực phù hợp tính cách Lục Nhưỡng.
Nhưng dù sao cũng là lễ vật quản gia chọn lựa, đối mặt với 5% cổ quyền Lục lão đưa cho cô, Tô Vi tổng cảm thấy có hơi chút chột dạ.
Đi vào trung tâm thương mại, Tô Vi dạo qua một vòng, phát hiện tiền thưởng của cô có hơi chút nhỏ.
Đây là một trung tâm thương mại cao cấp, tùy tùy tiện tiện một cửa hàng cũng phải tiêu tốn mấy vạn khối.
Rốt cuộc, Tô Vi tìm được một cửa hàng còn tính là rẻ, cô chọn một cái kẹp cà vạt, dùng thẻ hội viên của cô trừ chiết khấu, số tiền còn lại vừa lúc xài hết tiền thưởng của cô.
Thật đắt nha.
-
Buổi tối, Tô Vi thần thần bí bí xuất hiện ở trong phòng làm việc của Lục Nhưỡng.
"Em còn chuẩn bị cho anh một phần lễ vật khác."
Nam nhân ngừng làm việc, ôm cô đến trên người, "lễ vật gì?"
"Anh sờ túi em đi."
Lục Nhưỡng duỗi tay, thò vào túi Tô Vi, sau đó lấy ra…… Một quả quýt.
Tô Vi:…… Quên mất.
"Đúng vậy, không sai, chính là cái này, anh nếm thử xem, rất ngọt, em chuyên môn mang về cho anh."
Tô Vi biểu tình đứng đắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận