Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 240


Nữ phục vụ hùng hùng hổ hổ, sửa gương mặt thuận theo ở trước mặt nam nhân, một cái tát trực tiếp liền ném ở trên mặt nữ nhân, sau đó xoay người liền đi, “Mày cứ đợi ở đó đi! Để sói ngậm mày đi!”
Nữ nhân nghiêng thân mình, miễn cưỡng ngồi ổn. Nhưng xe lăn dưới thân cô lung lay, lập tức liền phải ngã xuống.
Tô Vi lập tức lao ra, duỗi tay đỡ lấy nữ nhân.
Nữ nhân vẫn ngơ ngác ngồi ở chỗ kia, nhìn chằm chằm bánh kem.
“Cô muốn ăn cái này sao?” Tô Vi hạ giọng dò hỏi.
Nữ nhân không có trả lời.
Tô Vi múc một muỗng đưa tới bên miệng cô.
Nữ nhân không có động.
Tô Vi nghĩ nghĩ, “Tôi muốn ăn cái này, được không?”
Cũng không biết cô đã hôn mê bao lâu, hiện tại bụng đói cồn cào, một hơi có thể ăn hết ba con trâu.
“Cô không nói lời nào coi như đồng ý.”
Tô Vi bưng bánh kem lên, ngồi xổm xuống phía dưới cái bàn, ăn lên.
Nữ nhân:……
Tô Vi đang ăn đến vui vẻ, liền cảm giác bên người chính mình chợt lạnh.
Lục Nhưỡng không biết khi nào cũng bưng một cái bánh kem ngồi xổm bên người chính mình.
Tô Vi:……
“Anh đã hỏi qua người ta chưa?”
Lục Nhưỡng học Tô Vi bộ dáng, “Anh đã hỏi qua người ta chưa?”
Tô Vi:……
Tô Vi dò đầu ra, “Chúng tôi ăn hai cái, cảm ơn cô, người tốt cả đời bình an.” Nói xong, Tô Vi liền rụt trở về.
Nữ nhân:……
Nói thật, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Nhưỡng như này.
Có hơi chút……đáng yêu.
Thấy Tô Vi nhìn chằm chằm chính mình, Lục Nhưỡng nghĩ nghĩ, học bộ dáng nam nhân vừa rồi, múc một muỗng bánh kem đưa đến bên miệng cô.
Tô Vi ngẩn người, sau đó theo bản năng hé miệng.
Nhìn thấy Tô Vi ngoan ngoãn ăn bánh kem chính mình đút, Lục Nhưỡng cúi người, ngón tay xoa cái trán của cô, sau đó lại lần nữa học bộ dáng nam nhân, hôn một cái lên giữa mày Tô Vi.
Thực nhẹ, đại khái như chuồn chuồn lướt nước.
A này……anh không cần cái gì cũng học!!!
Chờ Lục Nhưỡng đút cho Tô Vi miếng bánh kem thứ hai, sau đó muốn tiếp tục hôn, liền bị Tô Vi ngăn cản.
“Không phải như thế, bánh kem không phải ăn như vậy!”
Lục Nhưỡng chớp chớp mắt, không rõ nguyên do.
“Tính, anh đừng ăn bánh kem nữa.”
Tô Vi tịch thu bánh kem của Lục Nhưỡng.
Một mình ăn hai cái!
Trên bàn có rất nhiều bánh kem chưa động qua.
Tô Vi một hơi ăn bốn cái.
“Cảm ơn cô, mỹ nữ, người tốt cả đời bình an.”
Bánh trà phô mai, Tiramisu, bánh kem hạt dẻ, bánh kem dâu tây.
Tô Vi thỏa mãn sờ sờ bụng của mình, sau đó rốt cuộc nhớ tới bên người còn ngồi một vị nữ chủ nhân không nói một lời.
Cô nhặt sợi tinh thần lực rơi trên mặt đất của nữ nhân nhìn nhìn, cảm thấy rất kỳ quái.
Sợi tinh thần lực này giống như đứt mà không đứt, một bộ dáng lập tức sẽ c.h.ế.t đi, lại cố tình không có c.h.ế.t đi.
Tính, trước thử xem có thể trị được hay không.
Tô Vi duỗi tay nắm lấy tay nữ nhân.
Tay nữ nhân tái nhợt tinh tế, tựa hồ là cảm nhận được tinh thần lực d.a.o động, cô cực kỳ thong thả chớp chớp mắt.
Tô Vi cảm thấy có hơi chút mệt mỏi, cô buông tay nữ nhân ra, nhìn thấy mấy sợi tinh thần lực tạm thời liên kết lại.
Cũng không biết như vậy có tác dụng hay không, cô cũng là lần đầu tiên làm như vậy.
Nhưng, sao cô cảm thấy nữ nhân quen mặt như vậy?
Ừm…… Giống như đã gặp qua ở nơi nào đó.
Ánh mặt trời ấm áp, lá cây bị gió thổi vang lên rào rạt.
Nữ nhân đột nhiên há mồm, ngâm nga một ca khúc.
Tô Vi:!! Nhớ ra rồi! Cái hộp nhạc kia.
Đây còn không phải là bản nhạc bên trong hộp nhạc của người ba biến thái kia sao?
“Dạng Dạng?” Tô Vi thử kêu một tiếng.
Nữ nhân rốt cuộc lần đầu tiên đối thượng tầm mắt cùng Tô Vi.
Nhưng rất nhanh, cô lại dời tầm mắt đi, thần sắc trống rỗng nhìn bánh kem phía trên bàn, như là một cái vỏ rỗng bị rút cạn linh hồn.
Đây là một trang viên được xây ở trong núi rừng.
Sau mạt thế, người có thể có được một tòa trang viên lớn như vậy, thân phận tất nhiên không tầm thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận