Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 323


“Anh là ai?”
“Lục Nhưỡng.”
Cô vừa rồi nghe được, người tên La Đại Dũng kia nói hắn chính là Lục Nhưỡng.
Đối mặt với uy áp ường đại từ trên người Lục Nhưỡng, La Đại Dũng quỳ rạp trên mặt đất nửa ngày không đứng lên được.
“Grừ……”
Tinh thần thể của La Đại Dũng phát ra một tiếng rống yếu ớt.
Lục Nhưỡng bế cô lên, dẫm lên đầu rắn, “Về nhà.”
A, về nhà.
Về nhà nào?
Tô Vi ngồi thang máy, cùng nam nhân về tới nhà.
A, đúng rồi, Đinh Thư Diệc.
“Người dư lại La Đại Dũng sẽ xử lý.”
Giống như có thể nghe được lời trong lòng Tô Vi định nói, nam nhân trực tiếp trả lời cô.
“A.”
Tô Vi cúi đầu nhìn chằm chằm chân mình trong chốc lát, cô nghe được thang máy “Leng keng” một tiếng.
Cả tầng lầu này đều là của nam nhân Lục Nhưỡng trước mặt.
Hai chân Tô Vi dẫm lên trên thảm mềm mại.
Cô nhìn thấy bên cạnh đôi dép lê của nam nhân để một đôi dép lê của nữ nhân, bên trên dính hai Cậu Bé Bọt Biển xấu xấu ngốc ngốc.
“Đổi giày đi.”
Tô Vi cúi đầu, đổi giày.
Trong phòng thực an tĩnh, gia cụ đều thực sạch sẽ, trên bàn còn có hoa tươi, bên cạnh để hai phần bữa sáng.
Một phần là cà phê.
Mặt một phần khác là sữa bò.
Người nam nhân này không phải ở một mình sao?
Tô Vi đi vào, nhìn thấy trên bàn trà phòng khách để một tấm ảnh chụp.
Bên trong ảnh chụp là một thiếu nữ trẻ tuổi.
Diện mạo tựa Tiểu Bạch hoa, khác với diện mạo của cô rất nhiều.
Đúng rồi, bộ dáng hiện tại của Tô Vi chính là bộ dáng ban đầu của cô ở thế giới kia.
Tuy rằng cô chán ghét học tập, nhưng từ lúc bắt đầu đi nhà trẻ đã là hoa khôi, một đường đến đại học, cũng được bình chọn là hoa khôi.
Dung mạo Tô Vi thiên về diễm lệ, nhưng không sắc bén giống hoa hồng, mà như là tường vi hàm chứa sương mai.
“Đây là bộ dáng trước kia của em.”
Hả?
Đây là bộ dáng cô trước kia.
Tô Vi gật đầu nói: “Quả thực giống em hiện tại như đúc.”
Nam nhân trầm mặc nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, sau đó đưa sữa bò đã đun nóng cho cô, “Uống đi.”
Cô nhặt rác ba năm, cũng chưa uống qua sữa bò tốt như vậy.
“Uống thật ngon.”
Muốn uống thêm một ly.
Sau đó trước mặt Tô Vi liền lại xuất hiện một ly sữa bò.
Hả, anh có thuật đọc tâm sao?
-
Buổi tối, Tô Vi nằm ở trên giường đệm mềm mại sạch sẽ, bắt đầu sửa sang lại tin tức.
Cô trước khi xuyên vào quyển sách này là một sinh viên tên Tô Vi.
Hiện tại đang nằm ở trong nhà nam chủ Lục Nhưỡng.
Nếu Tô Vi nhớ không lầm, nam chủ Lục Nhưỡng có một người em nuôi c.h.ế.t sớm, cũng tên là Tô Vi.
Chẳng lẽ nam chủ sau khi trải qua nhiều chuyện, liền hồi tưởng lại chỗ tốt của em gái, bắt đầu tìm người thay thế cho em gái?
Tô Vi càng nghĩ càng cảm thấy đúng.
Xem trạng thái của nam nhân, rõ ràng là tinh thần lực bạo loạn, loại trạng thái này sẽ làm đầu óc người biến ngốc, dẫn tới ký ức thác loạn.
Cửa phòng bị người mở ra.
Người anh từ trên trời rơi xuống của cô đi vào.
Tô Vi làm bộ ngủ.
Trên người nam nhân mang theo hàn ý lạnh lẽo, ngón tay hắn mơn trớn khuôn mặt run rẩy của Tô Vi, sau đó xốc chăn lên, nằm vào trong ổ chăn của cô.
Tô Vi:!!!
Anh đi tìm người làm ấm giường sao!
Sau đó, Tô Vi liền cảm giác đôi cánh nhỏ của chính mình bị người nắm.
Anh!
Đừng bóp cánh của cô!
Chờ một chút, cô sẽ không bị Lục Nhưỡng phát hiện chính mình là Trùng tộc, sau đó bị hắn trực tiếp xé thành mảnh nhỏ chứ?
“Đây là cái gì?”
“Cosplay?”
Trong phòng lâm vào yên tĩnh.
Tay nam nhân rốt cuộc buông tha đôi cánh nhỏ của cô.
Tô Vi mấp máy thân thể, ý đồ cách nam nhân xa một chút, sau đó bị người lập tức ôm vào trong lòng ngực.
Lạnh quá.
“Hôm nay khi anh g.i.ế.c người đã thực khắc chế.”
Vậy xin hỏi trước kia khi ngài g.i.ế.c người có bao nhiêu không khắc chế?
Trong phòng ngủ chỉ còn lại một chiếc đèn ở đầu giường, lúc này Tô Vi rốt cuộc thấy rõ ràng khuôn mặt của nam nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận