Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 207


Đây là uy lực của lính gác cấp bậc SS+++ sao?
Không.
Người này, tuyệt đối không chỉ là cấp bậc SS+++.
Nhưng hiện tại, Hạ Lưu vô pháp lựa chọn.
Hắn biết, chính mình đại khái đã rơi vào bẫy rập.
Những người này đều không phải là ngẫu nhiên tiến vào khách sạn của hắn, mà là cố ý.
Mục đích của bọn họ là cái gì, Hạ Lưu đã không có cách nào tự hỏi, hắn có một loại cảm giác, hôm nay, hắn khả năng sẽ c.h.ế.t ở chỗ này.
Một đạo sói tru từ phía sau Hạ Lưu vang lên, con sói khổng lồ màu xám từ phía sau hắn bay vọt lên.
Cùng lúc đó, trường hợp trong tưởng tượng của Tô Vi, Lục Nhưỡng sẽ chấn vỡ cửa sổ trước mặt hắn cũng không có phát sinh.
Hắn thong thả ung dung đi đến bên cửa sổ sát đất, sau đó duỗi tay, mở cửa kính ra.
Tô Vi:??? Đại lão, phương thức anh lên sân khấu có phải quá văn nhã hay không?
Tô Vi còn đứng ở nơi đó giơ di động.
Bên kia, con sói phía sau Hạ Lưu bay vọt lên khựng ở giữa không trung, vô pháp nhúc nhích.
Từ trong tầm mắt Tô Vi có thể thấy được, sợi tinh thần lực màu đỏ buộc trên người con sói, lặc tiến vào bên trong da thịt, đem nó cố định ở giữa không trung.
“Tiến đến nơi đó.”
Lục Nhưỡng tùy tay chỉ phòng để quần áo bên cạnh.
Tô Vi đi vào phòng để quần áo, sau đó kéo ra một khe hở, lộ ra một cái đầu.
“Đóng lại.” Đại ma vương lại lên tiếng.
A.
Tô Vi đóng cửa phòng lại.
Ngay sau đó, cửa sổ sát đất phía sau Lục Nhưỡng đã sớm bị sợi tinh thần lực màu đỏ xỏ xuyên qua, bởi vì vô pháp thừa nhận tinh thần lực cường đại như thế, cho nên bị chấn nát.
Mảnh vỡ phi tán khắp nơi, cắt vỡ sườn xám trên người Hạ Lưu, vẽ ra rất nhiều miệng vết thương.
Con sói xám cũng bị sợi tinh thần lực cắt đứt cổ.
Chỉ là trong nháy mắt như vậy, con sói xám nện ở trên mặt đất, nửa gian nhà ở nháy mắt liền biến thành phế tích.
Một chiếc võng đỏ như m.á.u chặt chẽ vây lấy phòng để quần áo.
Tô Vi tránh ở trong phòng để quần áo, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra cái gì.
Dù sao đại ma vương lợi hại như vậy, cũng không cần cô nhọc lòng.
Tựa hồ là bởi vì bên ngoài đánh nhau, cho nên hệ thống điện lực bên trong bị phá hư.
Tô Vi cầm di động của chính mình chiếu sáng, rốt cuộc cũng thấy rõ toàn cảnh phòng để quần áo.
Tủ quần áo hai bên không lắp cánh, bên trong treo hai hàng sườn xám.
Xinh đẹp đoạt mắt, có thể nhìn ra được, đặt ở trước mạt thế nhất định giá trị xa xỉ, nói không chừng là Hạ Lưu cướp bóc từ cửa hàng thủ công nào đó.
Lại đi vào bên trong, là một cái kệ thủy tinh thật lớn, đặt vật phẩm trang sức của Hạ Lưu.
Trâm, kẹp tóc, trang sức, vv…
Đây đại khái là đồ khi hắn giả nữ trang phải dùng đến.
Lại đi vào bên trong, chính là một cái gương to.
Bên cạnh gương có một cái tủ, Tô Vi vừa mở ra, nhìn thấy đầy tủ là đồ trang điểm.
Phía dưới nhất có một loạt sơn móng tay, còn có rất nhiều lọ chưa mở nắp.
Tô Vi:!!!
Để cô nhìn xem có màu gì
Vừa rồi người kia sơn chính là màu gì?
Là cái này sao? Tô Vi cầm lấy một lọ sơn móng tay nhìn thoáng qua, không đúng, hình như quá đỏ.
Cái này thì sao? Giống như cũng không đúng, quá hồng.
Thật muốn gọi điện thoại cho Lục Nhưỡng, làm hắn hỏi xem Hạ Lưu sơn móng tay màu gì.
Tô Vi tay trái một lọ sơn móng tay, tay phải một lọ sơn móng tay, do dự nửa ngày, cuối cùng lựa chọn cầm hai lọ màu sắc không sai biệt lắm, bắt đầu thực nghiệm.
Dù sao bên ngoài cũng không biết sẽ đánh bao lâu.
Dùng di động chiếu sáng, Tô Vi sơn móng cho chính mình.
Ừm, quá hồng.
Lau.
Thử lại một cái.
Ừm, quá đỏ, cũng không đúng.
Cái này hình như là đúng.
Thử đến cái thứ ba, Tô Vi tìm được màu sắc đúng nhất, cô nhìn thấy đáy chai viết một con số: 81.
Hay sơn kết hợp đi?
Tô Vi lại tìm tìm, tìm được một cái số 016 màu trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận