Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 138


Cảm giác tinh mịn tê dại, từ da thịt đến tinh thần, đó là một loại sung sướng đến từ tinh thần thể, phảng phất như linh hồn bị chạm vào.
Không khí trong tủ quần áo không lưu thông, Tô Vi có thể ngửi được mùi m.á.u tươi nồng đậm trên người Lục Nhưỡng.
Hắn từ trước đến nay thích sạch sẽ, như vậy vẫn là lần đầu tiên.
Môi lưỡi nam nhân bao trùm lại đây, Tô Vi theo bản năng cuộn tròn ngón chân.
Cô tránh ở góc tủ quần áo, sợi tinh thần lực màu đỏ lọt vào quần áo, thậm chí còn tiến vào thân thể của cô.
Vui sướng không thể kháng cự làm Tô Vi không nhịn được cũng học bộ dáng Lục Nhưỡng, đem sợi tinh thần lực của chính mình quấn quanh thân thể hắn.
Sợi tinh thần lực xanh đỏ giống như hai cuộn chỉ quấn ở bên nhau, tuy rằng có các đặc tính khác nhau, nhưng vào giờ phút này lại quấn quanh khó phân thắng bại.
Khí thô bạo ở sau mỗi lần g.i.ế.c Trùng tộc sẽ xuất hiện trên người Lục Nhưỡng và các lính gác, đây là đặc điểm trời sinh.
Trình độ bùng nổ có quan hệ thật lớn cùng cấp bậc của Trùng tộc.
Cấp bậc Trùng tộc càng cao, hơi thở Lục Nhưỡng bộc phát ra càng mãnh liệt.
Trận dây dưa này không biết giằng co bao lâu, dù sao chờ Tô Vi tỉnh lại, cô phát hiện chính mình đã nằm đến trên giường.
Đừng nói, còn rất thoải mái.
Chỉ là có hơi chút mệt.
Ăn nhiều đến mệt mỏi.
Tô Vi giơ tay, nhìn thấy đầu ngón tay chính mình tàn lưu sợi tinh thần lực màu đỏ, còn vòng quanh đầu ngón tay cô.
Theo sợi tinh thần lực này, cô thấy được Lục Nhưỡng cách một cánh cửa phòng tắm.
Chẳng lẽ đây là Plato luyến ái trong truyền thuyết?
(*) Plato luyến ái: chỉ tình yêu thuần khiết, không có t.ì.n.h d.ụ.c giữa hai người.
Thuần dựa vào giao lưu sợi tinh thần lực là có thể đạt tới thỏa mãn cao về tinh thần, đúng không?
Tuy rằng cũng hôn, nhưng ở khi sợi tinh thần lực giao hòa, toàn bộ tâm tư của Tô Vi đều đã bị sợi tinh thần lực câu đi.
Cô thậm chí còn có hơi chút chưa đã thèm.
Không được không được, kia chính là đại ma vương.
Tô Vi nỗ lực báo cho chính mình.
Tiếng nước trong phòng tắm ngừng.
Đại ma vương mở cửa đi ra, mang theo một cỗ hơi nước lạnh lẽo.
Tô Vi vùi đầu vào trong chăn, chỉ lộ ra một cái đầu lông xù xù.
“Đi tắm rửa đi.”
Âm thanh của Lục Nhưỡng có hơi chút khàn khàn.
Tô Vi cúi đầu ngửi ngửi trên người mình, xác thật hôi, còn có một cỗ mùi máu.
Tô Vi kéo ra một chút chăn, lộ ra một đôi con ngươi long lanh, sau đó nhanh chóng đứng dậy, thử thò ra một chút liền chui vào trong phòng tắm.
Gương trong phòng tắm không có hơi nước, sau khi tắm rửa xong, Lục Nhưỡng quét tước phòng tắm thực sạch sẽ.
Trên gương không thấy một giọt nước, Tô Vi nhìn thấy khuôn mặt của chính mình đỏ bừng.
Cô còn chưa có từ trong dư vị giao hòa sợi tinh thần lực hồi phục lại tinh thần.
Không biết sự tình thoải mái như vậy lần sau là khi nào?
Tô Vi cọ tới cọ lui tắm rửa xong ra tới, liền nhìn thấy đồ trong phòng đều đã bị Lục Nhưỡng ném sạch sẽ.
Ngay cả nệm cũng không giữ.
Thôi được, xác thật là thực dơ.
Tủ quần áo rỗng tuếch, Tô Vi cúi đầu nhìn quần áo cô ném ở trong phòng tắm một cái, mặt trên cũng đều là vết m.á.u Trùng tộc.
Không thể mặc.
Cũng không có quần áo mới, vậy cô mặc cái gì?
“Lạch cạch” một tiếng, cửa phòng mở ra.
Tô Vi quay đầu nhìn qua, trong tay Lục Nhưỡng cầm quần áo.
Hắn đã thay một bộ đồ thể dục sạch sẽ, tóc đen nhỏ nước, mặt mày không còn một cỗ lạnh lùng hung ác nham hiểm khó có thể che giấu như lúc mới trở về nhà.
“Tắm xong rồi sao?” Tiếng nói của nam nhân khàn khàn, khôi phục thành bộ dáng ngày thường, mang theo một cỗ cảm giác thoả mãn rõ ràng.
Loại người này đặt ở cổ đại chính là ngụy quân tử phúc hắc.
Đặt ở trong thế giới tu chân chính là đại ma đầu diệt thế.
“Tắm xong rồi.” Tô Vi quàng khăn tắm, cúi đầu nhìn đôi chân trụi lủi của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận