Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 200


“Đây là cái gì?” Lục Nhưỡng từ bên trong rương hành lý của hắn xách ra một cái hộp.
“Mặt nạ.” Tô Vi đương nhiên, “Phương bắc khô như vậy, da em sẽ bị nẻ.”
Mỹ nhân sườn xám đứng ở cửa giơ tay đè đè máy nghe trộm trong tai, nghe được âm thanh hai người tranh luận bên trong, trầm mặc trong chốc lát sau đó gõ vang cửa phòng.
Tô Vi đắp mặt nạ lại đây mở cửa.
“Chào quý khách, đây là bữa ăn khuya miễn phí.”
“A.” Trên tay Tô Vi trơn trượt, đều là tinh hoa của mặt nạ.
Cũng không thể lãng phí.
Cô để mỹ nhân sườn xám đưa vào trong.
Mỹ nhân sườn xám dẫm lên giày cao gót đi vào, so với Tô Vi còn cao hơn một cái đầu.
Tô Vi ngửa đầu, chỉ có thể nhìn thấy lỗ mũi cô.
Mỹ nhân sườn xám cúi đầu, đối thượng cùng tầm mắt của Tô Vi.
Đôi mắt quyến rũ, sắc môi đỏ bừng, kỹ thuật hoá trang, quả thực so với nữ nhân như cô còn nữ nhân hơn.
“Xin hỏi quý khách có vấn đề gì sao?” Mỹ nhân sườn xám một tay đè trên s.ú.n.g giấu ở chỗ đùi, mỉm cười dò hỏi Tô Vi đang nhìn chằm chằm vào cô không bỏ.
“Màu son môi của cô là số mấy?”
Mỹ nhân sườn xám:……
-
Tô Vi cầm son môi trong tay, lại lần nữa cảm thán khách sạn này phục vụ thật sự là quá tốt.
Lục Nhưỡng tắm rửa xong, từ trong phòng tắm ra tới, liền nhìn thấy trong tay Tô Vi cầm một cây son môi đang thử màu.
Cây son mới, còn chưa có người dùng qua.
Màu cherry xinh đẹp, hơi thâm, có hơi chút không phù hợp với Tô Vi, nhưng bởi vì không tô son điểm phấn bao giờ, tuy rằng chỉ là một ít son môi, nhưng ngoài ý muốn lại nhiều thêm vài phần kiều mị.
“Đẹp không?” Tô Vi hướng Lục Nhưỡng triển lãm son môi của chính mình.
Nam nhân đã mặc xong áo ngủ, tóc của hắn cũng đã sấy khô.
Lục Nhưỡng đi đến trước mặt Tô Vi, vươn tay, nâng hàm dưới của cô lên.
“Màu gì?”
“Cherry.”
“Đẹp.” Đại ma vương không tiếc khích lệ.
Tô Vi cười nở hoa.
Hắn duỗi tay, lau sạch son môi Tô Vi không cẩn thận đồ ra tới một chút.
Một chút son môi theo khóe môi cô lan tràn ra bên ngoài.
“Bị anh làm hỏng rồi.”
Tô Vi cúi người đi soi gương.
“Hai người này có thể bán được giá tốt.”
Mỹ nhân sườn xám ngồi ở trên ghế gỗ, bên cạnh có người đưa qua một cây tẩu hút thuốc, “Lão đại, dê lần này thực béo.”
Tẩu hút thuốc kiểu phục cổ, sử dụng lá cây thuốc lá.
Phía dưới tẩu hút thuốc treo một cái túi gấm bình an, theo thời điểm mỹ nhân hút thuốc nhẹ nhàng đong đưa.
Mỹ nhân bắt chéo chân, thân hình lại thẳng tắp, trước n.g.ự.c cũng cực độ bình thản.
Xuyên thấu qua cameras, tầm mắt cô đối thượng cùng Tô Vi.
“Nữ nhân này, thực hợp khẩu vị của tao. Tựa hồ, còn là một dẫn đường.”
Phía sau mỹ nhân sườn xám, có một con sói đang nằm.
Trong bóng tối, đôi mắt con sói tản mát ra lục quang sâu kín.
Đây là tinh thần thể của mỹ nhân sườn xám.
Làm dân du cư len lỏi ở bên ngoài căn cứ, không có một chút bản lĩnh, Hạ Lưu cũng vô pháp tập kết được các dân cư xung quanh, sau đó hợp thành đám cướp này.
Hạ Lưu là lính gác, một lính gác vừa mới đột phá cấp bậc SS++, một lính gác du tẩu ở trên mảnh đất hắc ám, vì sinh tồn mà kiếm tiền.
“Lão đại, chúng ta đã giam đội ngũ xuất phát từ căn cứ thứ sáu đến căn cứ thứ bảy, đây là tư liệu và vũ khí lục soát ra được.”
Có mấy đàn em nâng cái rương thật lớn tiến vào.
Hạ Lưu chỉ liếc mắt một cái, liền cười nhạo một tiếng.
Âm thanh từ giọng nữ nhẹ nhàng biến thành giọng nam khàn khàn.
“Ngu xuẩn, đây là thủ thuật che mắt.”
Các em trai hai mặt nhìn nhau, không dám lên tiếng.
“Nhưng cướp liền cướp đi, cũng làm cho người căn cứ thứ sáu yên tâm.” Nói xong, Hạ Lưu duỗi tay về phía sau.
Lập tức liền có người đưa qua một vật cứng nhắc.
Hạ Lưu mở ra, bên trên chính là tư liệu của bốn người Doãn Tĩnh bọn họ.
Kỹ càng tỉ mỉ đến ngay cả cấp bậc đều có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận