Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 172


Bởi vì chỉ là một nhiệm vụ cấp bậc SS, cho nên mọi người không quá khẩn trương.
Hạ Diên Điềm trang điểm kiểu khói xong ngay cả một ánh mắt của Lục Nhưỡng cũng không có được, hắn cắn răng, đi đến bên người Tô Vi, “chị và anh quan hệ thật tốt.”
Hạ Diên Điềm rất biết lợi dụng ưu thế của chính mình, hắn có gương mặt loli, khi nói chuyện kẹp âm thanh, vừa kiều vừa non nớt.
Nói như vậy, là nam nhân đều sẽ không bỏ được làm cô bé loli đáng yêu như hắn lâm vào thương tâm, đều sẽ chủ động lại đây trấn an.
Mặc cho bạn gái hoặc vợ hoặc bạn giường bên người hắn tức giận trừng mắt hừ mũi cũng không làm nên chuyện gì.
Tô Vi duỗi tay lôi kéo khăn quàng cổ trên mặt chính mình, nhìn Hạ Diên Điềm so với chính mình còn lùn hơn vài phần, cô một bên tránh trúng gió, một bên nói cùng hắn: “Cô không có việc gì thì tránh ra đi.”
Hạ Diên Điềm:……
Hạ Diên Điềm phát hiện, nữ nhân này đối với hắn có địch ý rất lớn.
Đương nhiên, bên người nam nhân của chính mình xuất hiện thiếu nữ xinh đẹp giống như hắn, thân là nữ nhân đương nhiên sẽ sinh ra cảm giác nguy cơ.
Nghĩ đến đây, trên mặt Hạ Diên Điềm càng thêm lộ ra tươi cười đắc ý.
Hắn xưa nay mọi việc đều thuận lợi, chỉ cần là nam nhân hắn nhìn trúng, liền không có một ai có thể thoát được lòng bàn tay hắn.
Cũng có một ít người nhìn như đứng đắn, trên thực tế lại là giả đứng đắn.
Hạ Diên Điềm cho rằng, Lục Nhưỡng chính là loại giả đứng đắn.
Chỉ cần hắn chờ đến thời điểm Tô Vi không ở, hơi thông đồng với hắn một chút, người nam nhân này còn không lập tức quỳ gối ở dưới váy Lolita của hắn sao?
Sau khi biết dưới túi da của Hạ Diên Điềm là một người 25, Tô Vi liền nhìn Lục Nhưỡng thuận mắt hơn nhiều.
Mặc kệ Hạ Diên Điềm õng ẹo tạo dáng như thế nào, cô tổng cảm thấy lột ra tầng da bên ngoài của Hạ Diên Điềm kia, bên trong liền sẽ xuất hiện một tên biến thái đeo kính đen.
Lục Nhưỡng duỗi tay thế Tô Vi sửa sang lại cái mũ bị lệch một chút, sau đó lại thế cô đổi túi sưởi ấm trong áo. Thời tiết hai mươi mấy độ, như vậy xác thật là khoa trương, nhưng động tác của nam nhân vô cùng thành thạo, giống như là đã làm rất nhiều lần.
“Anh, em cũng cảm thấy lạnh.”
Hạ Diên Điềm sáp đến gần, khi nói chuyện còn nghiêng đầu.
“Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi.” Lục Nhưỡng nói.
Hạ Diên Điềm:……
-
“Nấm nơi này có thể ăn.” Hạ Diên Điềm mang theo mọi người đi ngang qua một mảnh nấm.
Doãn Tĩnh trước kia đã được tiếp thu huấn luyện dã ngoại, cô cúi đầu nghiên cứu nấm mà Hạ Diên Điềm nói một chút, xác thật là có thể ăn.
“Vi Vi muốn nếm thử không?” Lục Nhưỡng một tay mơn trớn mũ đội đầu của Tô Vi, đầu ngón tay luồn vào phía dưới khăn quàng cổ, nhéo nhéo gò má mềm mại của cô.
Thật lạnh.
Tô Vi rụt rụt cổ.
Tô Vi đã từng hưởng thụ mỹ vị của nấm, nhớ mãi không quên.
“Xác thật là nấm ngon khó gặp, mọi người có muốn nếm thử không?” Doãn Tĩnh đã bắt đầu hái nấm.
“Hiện tại liền ăn sao?” Hạ Diên Điềm bị hành động của mọi người làm cho khiếp sợ.
Hoa Tễ thuần thục đi tìm nhánh cây.
Dưới mạt thế, bạn vĩnh viễn cũng không biết ngày mai sẽ phát sinh cái gì, quý trọng hiện tại có được.
Bởi vậy, thay vì lo lắng ngày mai và tương lai, không bằng trước tiên ở trong rừng rậm nướng chút nấm.
Hạ Diên Điềm:……
Mọi người lại lần nữa dàn xếp xuống dưới, Doãn Tĩnh thậm chí còn móc ra một chiếc nồi từ trong ba lô của chính mình.
Khóe miệng Hạ Diên Điềm run rẩy cùng bọn họ ngồi xuống.
“Thêm củi đi, thêm củi đi.”
Tô Vi vội vàng nhắc nhở.
Hạ Diên Điềm chạy nhanh nhét thêm mấy cây củi.
Hắn dùng một chút lực, củi trong tay đã bị hắn bẻ gãy.
“Sức lực của em thật lớn.” Tô Vi đầy mặt kinh ngạc.
Hạ Diên Điềm:……
“Nhánh cây như vậy chị không bẻ nổi.”
Hạ Diên Điềm:……cô đủ rồi.
“Lạnh không?” Lục Nhưỡng ngồi ở bên người Tô Vi, mở bình giữ ấm cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận