Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 365


Không có khả năng, Lục Nhưỡng không có khả năng có uy hiếp.
Tô Vi tin tưởng vững chắc, Lục Nhưỡng sẽ không mắc mưu.
Nghe được động tĩnh bên trong, Doãn Tĩnh cưỡi con báo từ bên ngoài dẫn người vọt vào hỗ trợ.
"Lục Nhưỡng!"
"Bên trong là cái xác giả." Lục Nhưỡng dẫm lên t.h.i t.h.ể sâu, trên mặt rốt cuộc lộ ra vẻ thô bạo không kiên nhẫn.
"Huyệt động sắp sụp, đi mau." Doãn Tĩnh hướng hắn vươn tay.
Đá vụn trên đỉnh đầu không ngừng rơi xuống.
Lục Nhưỡng giơ tay, khi lập tức liền phải chạm được tay Doãn Tĩnh, một đạo ánh sáng từ phía sau sườn Doãn Tĩnh đánh úp lại.
Trực tiếp đục lỗ trên bụng Lục Nhưỡng.
Sắc mặt Tô Vi ban đầu còn nhàn nhã chợt biến đổi.
Lục Nhưỡng rất mạnh, vô cùng mạnh.
Nhưng hắn chỉ là phàm nhân.
Áo gió màu đen bị đánh xuyên qua, trên áo sơmi màu trắng ấn ra huyết sắc đỏ tươi.
Tầm nhìn của Tô Vi trở nên hẹp hòi, bên tai âm thanh gì cũng không nghe được.
Cô chỉ có thể nhìn thấy Lục Nhưỡng ngả về sau, bên trong đồng tử màu đỏ ấn ra hình bóng Ngô Hòe Thật, sau đó bóng dáng kia dần dần mơ hồ, biến thành sợi tinh thần lực màu đen tiêu tán.
Lục Nhưỡng xác thật rất mạnh, mạnh thứ nhất trên đời, không ai địch lại.
Tuy rằng chỉ là ba giây ngắn ngủn, nhưng đã đủ để Ngô Hòe Thật hành động.
Hắn giúp nó g.i.ế.c c.h.ế.t Lục Nhưỡng, nó thế hắn được đến phượng hoàng.
Đương nhiên, sau khi được đến phượng hoàng, hắn có thể biến thành lính gác cấp Thần, sau đó lại g.i.ế.c c.h.ế.t Trùng Vương.
Trùng tộc đầu óc đơn giản đương nhiên vô pháp tính kế nổi hắn.
Hiện tại, Lục Nhưỡng đã chết, hắn lập tức liền phải được đến phượng hoàng.
Nhìn thân thể Lục Nhưỡng bị đá vụn bao phủ, đồng tử Tô Vi chợt trừng lớn.
Vừa rồi thời điểm bị Trùng Vương dùng sợi tinh thần lực xỏ xuyên qua thân thể cũng không có đau như vậy.
Nghe nói người ở thời điểm chịu kích thích sẽ khôi phục ký ức.
Tô Vi nghĩ đến miệng vết thương chỗ bị vảy bao trùm phía sau lưng Lục Nhưỡng, ngày đó, tòa nhà sập, dưới phế tích, hắn bảo hộ cô dưới thân.
Nửa đêm canh ba, hắn ôm cô, đi trộm sờ con thỏ hồng nhạt của Hoa Tễ.
Bản ghi nhớ 2902 ngày.
Dây buộc tóc trong tủ sắt.
Thà rằng lâm vào tinh thần hỗn loạn, cũng không muốn làm cô một lần nữa đi lên con đường dẫn đường cấp Thần.
Tô Vi đã từng cho rằng, trên thế giới này không có gì quý giá hơn sinh mệnh.
Nhưng Lục Nhưỡng, lại dùng sinh mệnh chính mình yêu cô.
Cô còn quý giá hơn sinh mệnh của hắn.!
Tám năm sau, phượng minh tái hiện.
Tám năm trước, khi phượng hoàng lần đầu lâm thế, phượng minh du dương, ý ở chữa khỏi nhân tâm, khai thông tinh thần lực.
Nhưng lần này phượng minh, lại nhiều một phần nước mắt máu.
Bên trong sơn cốc, chỗ tối của huyệt động, phượng minh chạy dài, không dứt bên tai, mang theo thanh thanh vừa khóc vừa kể lể, bi tình.
Quang mang kim sắc đột phá sơn động đen tối, tất cả chất nhầy màu đen trên người Tô Vi tiêu tán.
Thân hình cô mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
Phía sau, phượng hoàng phá vỏ lao ra, kéo theo cánh chim xinh đẹp, trực tiếp mang cô theo.
Tô Vi ngồi ở trên người phượng hoàng, lao ra khỏi huyệt động.
Kim quang đầy trời, nơi phượng hoàng đi đến, tất cả sợi tinh thần lực màu đen đều tan tác.
Trùng Vương duỗi tay bắt lấy phượng hoàng, lại phát hiện ngón tay của chính mình khi chạm đến cỗ tinh thần lực kia, tất cả làn da đều thối rữa, đau như bị lửa thiêu đốt.
Uy lực của phượng hoàng thế nhưng lớn đến nông nỗi như thế.
Trùng Vương nhìn ngón tay thối rữa của chính mình, giơ tay mở ra một hắc động.
Phượng hoàng mang theo Tô Vi xuyên đi vào.
Sau đó ở trước khi tươi cười của Trùng Vương còn chưa có biến mất, phượng hoàng mang theo Tô Vi từ một đầu khác bay ra ngoài.
Động trùng nhìn như sâu, kỳ thật từ thị giác đi lên xem chỉ là một sợi dây hơi mỏng.
Phượng hoàng vào từ đầu này, mang theo Tô Vi ra từ đầu kia.
Trùng Vương chạy gấp tiến lên, duỗi tay đi bắt đuôi cánh phượng hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận