Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 134


Mười mấy con tinh thần thể từ trên mặt đất nhảy dựng lên, triền đấu cùng đám trùng con.
Lính gác cấp SS đối thượng Trùng tộc cấp bậc ss+, quả thực chính là lấy trứng chọi đá.
Ai cũng biết, đây là một hồi chiến tranh không có khả năng thắng lợi.
Cơn giận của mẫu trùng, đáng sợ như thế.
Nó muốn hủy diệt toàn bộ căn cứ.
“Lạch cạch” một tiếng.
Âm thanh bật lửa vang lên.
Thực nhẹ, lại ngoài ý muốn làm nhóm Trùng tộc đình chỉ tiến công.
“Anh, hút thuốc sao?” Tô Vi ngửa đầu, nỗ lực bảo vệ một chút ánh lửa mong manh trong tay.
Lục Nhưỡng đứng ở trên đầu rắn, rũ mắt xuống nhìn cô.
Ngay sau đó, hắn cười nhẹ một tiếng, giơ tay, rút bật lửa trong tay Tô Vi ra, ném tới chiếc xe quân dụng bị trùng tộc đánh nghiêng trước đó.
“Ầm ầm” một tiếng, xe quân dụng chợt bộc phát ra một trận ánh lửa mãnh liệt.
Nhóm trùng con nhanh chóng xúm lại, không dám tới gần.
Doãn Tĩnh đột nhiên nghĩ đến lời Trần Thật Tắc nói.
Hắn nói Trùng tộc thích lửa.
Lúc ấy ở bên trong động trùng, cũng là dựa vào ánh lửa dẫn mẫu trùng ra tới.
Nhưng nếu là thích lửa, sao lại không dám tới gần.
Rõ ràng là sợ lửa, con mẫu trùng kia là ra tới dập tắt lửa.
“Đốt lửa! Nhanh lên!”
Một con đường lửa, ngăn cản đường đi của trùng con.
Xúc tua bị bỏng cháy, sương khói bay lên, che đậy tầm mắt.
Chán ghét lửa, chán ghét khói, chán ghét nhân loại giảo hoạt.
Nhóm trùng con tức giận bất bình, mẫu trùng tựa hồ cũng cảm nhận được cảm xúc của bọn nhỏ, bắt đầu triệu hồi.
Nhóm trùng con xoay người, bắt đầu về nhà tìm mẹ.
“Chậc.”
Lục Nhưỡng tựa hồ rất không vừa lòng với việc đồ ăn rời đi.
Hắn giơ tay, thả Tô Vi từ trên đầu rắn đi xuống, sau đó thao túng bạch xà, ở bên trong một mảnh sương khói sặc người, đi theo đồ ăn của hắn.
Nguy cơ tựa hồ tạm thời qua đi.
Doãn Tĩnh tìm được Tô Vi ngồi yên trên mặt đất.
Vừa rồi thật sự là quá hỗn loạn, cô không có thời gian đi chú ý Tô Vi.
Khuôn mặt trắng nõn của cô gái nhỏ nhiễm màu đen dơ bẩn, đồ thể dục trên người cũng trở nên dơ hề hề.
“Vi Vi, cô không sao chứ, Lục Nhưỡng đâu?”
Tô Vi ngơ ngác lắc đầu, đôi mắt chảy ra hai hàng nước mắt.
Khói này quá sặc đôi mắt!
Nhìn thấy thần sắc Tô Vi dại ra, trong lòng Doãn Tĩnh sinh ra một ý tưởng không tốt.
“Lục Nhưỡng hắn……” Đã chết?
Doãn Tĩnh bắt đầu tự trách, biết rõ Lục Nhưỡng chỉ là một lính gác cấp S, lại vẫn dẫn hắn đi ra ngoài làm nhiệm vụ cấp SS.
“Thực xin lỗi, Vi Vi……” Doãn Tĩnh nắm tay Tô Vi, âm thanh nghẹn ngào.
Nước mắt chảy một hồi, vật ô uế bên trong được rửa sạch sẽ, đôi mắt Tô Vi rốt cuộc có thể thấy rõ được người trước mắt.
Doãn Tĩnh quỳ gối trước mặt cô, nữ nhân hùng ưng, khóc đến đôi mắt sưng đỏ.
Còn có Hoa Tễ đứng ở phía sau Doãn Tĩnh.
Soái ca chính là soái ca, đứng ở trong sương khói lượn lờ lại giống như đứng ở tiên cảnh, ngay cả bộ dáng nhíu mày cũng xinh đẹp như vậy, hốc mắt tựa hồ cũng có chút đỏ, nhưng bị cứng rắn nghẹn trở về, càng có vẻ cả người nhiều vài phần xinh đẹp lệnh người thương tiếc.
“Vi Vi, tôi sẽ giúp cô tìm được t.h.i t.h.ể Lục Nhưỡng……”
Tô Vi đột nhiên nắm lấy tay Doãn Tĩnh, “Về sau ba chúng ta sống thật tốt.”
Miễn bàn cái tên đen đủi kia.
Chúng nó tụ ở bên nhau, cẩn thận lắng nghe mệnh lệnh đến từ mẹ.
Mẹ bởi vì gặp công kích, cho nên phun ra rất nhiều trứng trùng chưa thành thục, trứng trùng vô pháp nở ra, nhiều nhất là ký sinh nhân loại, lấy nhân loại làm chất dinh dưỡng, biến thành “Ký sinh trùng”.
Nhưng nhân loại thích hợp làm vật chứa thiếu đến đáng thương, bởi vậy, trứng trùng đại khái là phế đi.
Cũng trách không được mẹ sẽ giận như thế, làm chúng nó đi tấn công căn cứ.
Chỉ tiếc, chúng nó thất bại.
Là sáu con sâu thành công nhất do mẹ bồi dưỡng ra, chúng nó từ lúc bắt đầu ăn ấu trùng đồng bào yếu hơn chính mình, đến ăn nhân loại bình thường, lại đến lính gác, đây là con đường tiến hóa của Trùng tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận