Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 305


Nhóm lính gác căn cứ thứ chín chỉ tuần tra ở bên ngoài trường học, sẽ không tiến vào.
La Đại Dũng tiếp tục cầm di động ghi hình.
“Tôi tin tưởng, chờ tôi phát video này ra, nhất định có thể nổi tiếng. Đến lúc đó, hai người đi theo tôi kiếm ăn đi.”
La Đại Dũng đã quên mất vừa rồi tinh thần thể của chính mình ăn phân.
Tô Vi giống như vật trang sức treo ở trên người Lục Nhưỡng.
“Chúng ta trở về đi.”
Lục Nhưỡng lại phảng phất tìm được lạc thú mới.
“Chờ một chút.”
Đây đại khái chính là nguyên nhân bạn trai mang bạn gái đi nhà ma, sau khi hai người ra tới tình cảm tăng vọt đi.
Trách không được nhiều bạn trai đều thích mang bạn gái vừa mới kết giao đi xem phim ma.
Người xấu.
Tô Vi không biết dẫm đến thứ gì, dưới chân vừa trượt.
Lục Nhưỡng bắt lấy cô…….
Tô Vi:……
Búi tóc trên đầu bị tuột, Lục Nhưỡng thanh thản giúp cô búi lại.
Tô Vi sờ sờ đầu, “có hơi chút chặt.”.
“Chặt mới đẹp.” La Đại Dũng ở bên cạnh tán thưởng nói: “Tay nghề của bạn trai cô thật không sai.”
A này…… “Anh ấy không phải bạn trai tôi.”
La Đại Dũng sửng sốt, “Chẳng lẽ đây là chồng cô? Hai người đã kết hôn? Không phải chứ, tôi thấy tuổi tác của hai người còn chưa tới tuổi pháp định đi!”
“Anh ấy là anh trai tôi.”
La Đại Dũng trước mắt sáng ngời.
Lòng yêu cái đẹp, người người đều có.
“Vậy cô chưa có bạn trai sao?”
Pháo hữu không tính đi.
Tô Vi lắc đầu, “Chưa có.”
“Có.”
Hai đạo âm thanh đồng thời vang lên.
Tô Vi ngẩng đầu nhìn về phía Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng cúi đầu chăm chú nhìn cô.
Hai người nhìn nhau trong chốc lát, Tô Vi ấp úng mở miệng, “Nơi nào có?”
Sao cô không biết?
Chẳng lẽ là các bạn trai điện tử trên di động của cô.
Oan uổng!
La Đại Dũng vò đầu, “Vậy rốt cuộc là có hay không có?”
Lục Nhưỡng hàm dưới căng thẳng, bàn tay hắn đáp ở trên vai Tô Vi rơi xuống trên cổ cô.
Đầu ngón tay lạnh lẽo theo cổ cô đi vào trong xem xét, đông lạnh đến cả người cô run run.
“Chuyện này, chúng ta chờ một lát lại thảo luận.” Lục Nhưỡng nhìn chằm chằm Tô Vi nói, sau đó đem tầm mắt nhìn về phía cách đó không xa.
Hóa ra, bọn họ đã tới động trùng.
Động trùng không lớn, chung quanh là vết m.á.u khô cạn.
La lớn mật lúc này đột nhiên không có can đảm.
Hắn trốn đến phía sau Lục Nhưỡng.
Không biết vì sao hắn cảm thấy người nam nhân này vô cùng đáng tin cậy.
Tuy rằng lớn lên có khuôn mặt Tiểu Bạch kiểm, nhưng khí thế thật sự bức nhân.
Lục Nhưỡng đi qua, “Là một động trùng chết.”
Cái gọi là động trùng chết, chính là Trùng tộc bên trong bị tiêu diệt nhưng động trùng lại không có biến mất, nhân loại gọi nó là động trùng chết.
Nếu đây là một cái động trùng chết, như vậy nhện mặt người g.i.ế.c người rốt cuộc là từ đâu tới?
-
Thi thể Trần Quyên đã được tiến hành thổ táng.
Thẩm Lưu Phong đứng ở nơi đó, trong lòng n.g.ự.c ôm một bó hoa bách hợp.
Doãn Tĩnh tìm lại đây, trong tay cô cầm một cái USB, “Đây là tư liệu tôi điều tra được về vụ tai nạn xe cộ của cha mẹ Lục Nhưỡng 12 năm trước, anh có biết cha mẹ anh ta là bị ai g.i.ế.c hại không?”
“Bị ai.” Thẩm Lưu Phong dị thường bình tĩnh, hắn đứng ở trước mộ bia Trần Quyên, khom lưng đặt hoa bách hợp trong tay xuống.
“Bị mẹ anh.”
Nghe đến mấy lời này, trên mặt Thẩm Lưu Phong cũng không có bất luận biểu tình gì d.a.o động, “Tôi dựa vào cái gì phải tin tưởng cô?” Hắn quay đầu nhìn về phía Doãn Tĩnh, trên mặt hiện ra vài phần trào phúng, “Ai biết các người có phải cõng người khác làm sự tình gì không nhận ra người, một hai phải g.i.ế.c người diệt khẩu hay không.”
Doãn Tĩnh biết, Thẩm Lưu Phong trong khoảng thời gian ngắn xác thật rất khó tiếp thu sự thật mẹ chính mình là hung thủ g.i.ế.c người.
Nhưng đây là sự thật.
“Anh có thể không tin tôi, nhưng phần tư liệu này tôi hy vọng anh có thể lấy về xem một chút.”
Doãn Tĩnh đưa USB trong tay cho Thẩm Lưu Phong.
Thẩm Lưu Phong giơ tay tiếp nhận, cầm trong tay thưởng thức, sau đó đột nhiên giơ tay, ném vào mộ Trần Quyên.
Doãn Tĩnh nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận