Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 474


"Biết, tớ ban đầu là gọi điện thoại cho cậu, nhưng cậu giống như không quá thoải mái, sau đó chính là anh ta nghe."
"A." Tô Vi sờ sờ mặt.
Chu Lị Lị lại hỏi, "Hai người đều sắp đính hôn, hiện tại ra việc này, cũng không biết Lục Nhưỡng sẽ nghĩ như thế nào. Tuy rằng tớ thấy hot search trên mạng đã bị triệt, Lục thị bên kia cũng phát ra công văn của luật sư tới đối phương, nhưng nam nhân sao, tóm lại đối với loại chuyện này tương đối mẫn cảm."
Tô Vi ngáp một cái, nói: "Lục Nhưỡng không có đề cập đến chuyện này với tớ."
Chu Lị Lị không quá lạc quan, "Lục Nhưỡng kia, cậu đừng nhìn anh ta luôn cười tủm tỉm, kỳ thật tâm nhãn rất nhiều, cậu không biết, ba tớ cùng anh ta làm buôn bán mỗi lần đều phải bị anh ta lột xuống một tầng da, anh ta còn có danh hiệu kêu: bạo quân thương trường."
Danh hiệu thật hay, thiếu chút nữa khiến cô cười ngất.
Chu Lị Lị nói xong, Tô Vi bên kia tạm dừng một chút, sau đó một đạo giọng nam ôn nhã truyền đến, "Đa tạ Chu tiểu thư đánh giá."
Chu Lị Lị:……
"Anh đã trở lại?" Tô Vi cũng không biết chính mình đã ngủ bao lâu.
"Ừ, anh đi đến công ty xử lý một chút sự tình." Lục Nhưỡng thế Tô Vi phủ thêm một chiếc áo ngủ thật dày, sau đó cởi tây trang trên người, thay quần áo ở nhà mềm mại.
Tô Vi nghĩ thầm có nên hỏi cái nhìn của Lục Nhưỡng với hot search kia không, cô còn chưa có hỏi ra miệng, nam nhân đã mở miệng nói: "Đã điều tra xong, là Chu Mộc làm." Khi nhắc tới Chu Mộc, biểu tình của Lục Nhưỡng rõ ràng âm trầm hơn một chút.
Nhưng khi hắn quay đầu đối mặt với Tô Vi, đã biến thành bộ dáng ngày thường đối với cô.
"Anh đã xử lý tốt."
"Vâng." Tô Vi gật đầu, cũng không có quá nhiều rối rắm ở trên sự kiện này.
Điện thoại cùng Chu Lị Lị còn chưa có ngắt, hiển nhiên Chu Lị Lị là sợ đôi vợ chồng son này cãi nhau, cô nghe xong trong chốc lát, cảm thấy Tô Vi sao giống như một người không có việc gì vậy?
Chu Lị Lị thấu đi lên tiếp tục nghe thêm trong chốc lát, sau đó liền nghe được âm thanh của Lục Nhưỡng.
"Vi Vi."
"Sao?"
"Chúng ta đi lãnh chứng trước đi."
"Vâng." Tô Vi tiếp tục gật đầu, đợi trong chốc lát, cô rốt cuộc phản ứng lại đây, "Sao cơ?"
Chu Lị Lị:???
-
Tô Vi đã đáp ứng, nhưng cô không nghĩ tới, ngày hôm sau, Lục Nhưỡng liền mang theo cô tới lãnh chứng.
"Ngày hôm qua là cuối tuần, Cục Dân Chính không có mở." Đối với việc này, Lục Nhưỡng giải thích như thế.
Tô Vi:…… Hoá ra ngày hôm qua anh đã nghĩ đến ư?
Quá trình lãnh chứng rất nhanh, rốt cuộc hiện tại người kết hôn cũng không phải rất nhiều, hơn nữa cũng không phải ngày lành, đương nhiên cũng không phải ngày xấu, chỉ là một ngày kết hôn phổ phổ thông thông.
Tô Vi nhìn giấy hôn thú, nghĩ nghĩ, vẫn chụp một tấm ảnh sau đó phát tới trên Weibo của chính mình.
Tô Vi: "Đứng ở trên thống khổ của người khác vui sướng mới là vui sướng."
Chu Mộc vừa mới bị bệnh viện sa thải, bị mất công tác, cầm di động, nhìn thấy tờ giấy hôn thú chói mắt kia, hai mắt sung huyết, cả người đều lâm vào trạng thái điên cuồng.
Hắn chỉ là tức giận, muốn giáo huấn Tô Vi một chút, nhưng hắn không nghĩ tới, Lục Nhưỡng lại có thể làm được đến tình trạng này.
Chỉ là một lời đồn nho nhỏ mà thôi, Lục Nhưỡng lại có thể hại hắn mất việc, còn kém chút phải chia tay cùng con gái viện trưởng.
May mắn nữ nhân kia là kẻ não luyến ái, bị hắn dỗ dành.
Hiện tại Chu Mộc không chỉ đã không có nơi làm việc, còn gánh trên vai khoản nợ nần kếch xù, bởi vì tập đoàn Lục thị đang khởi tố hắn.
Viện trưởng một bên an ủi ( có lệ ) hắn, một bên khác làm con gái cách ly hắn.
Chu Mộc tức đến thiếu chút nữa ném vỡ điện thoại.
Hắn không gọi điện thoại được cho con gái viện trưởng.
Cùng đường, Chu Mộc gọi điện thoại cho nữ chủ Lương Khương Bảo, "A lô, Tiểu Bảo, anh đã chia tay với cô ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận