Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 61


“Đây là tinh thần lực của Trùng tộc cấp SS sao?” Doãn Tĩnh đi đến một nửa, cũng đã bắt đầu cảm giác hô hấp không thuận lên.
Lục Nhưỡng đứng ở bên cạnh cô, trên mặt không có biểu tình gì, gật gật đầu, sau đó tầm mắt quay lại nhìn.
Đầu ngón tay hắn toát ra một sợi tơ thon dài màu đỏ, theo phương hướng nào đó trôi nổi qua.
Bên này, Trương Hiểu Hi vẫn còn lải nhải hỏi Tô Vi về sự tình Lục Nhưỡng, Tô Vi nói một ít gièm pha của Lục Nhưỡng, tỷ như nói, “Anh ấy có thói ở sạch.”
“A! Sạch sẽ như vậy, chị thích.”
“Anh ấy mặt ngoài ôn nhu, thực tế rất hung dữ.”
“Phúc hắc nam! Càng yêu!”
“Anh ấy còn không thích đang ngủ bị làm phiền.”
“Ai A, lớn lên soái như vậy, có hơi chút vấn đề cũng không sao.”
Tô Vi an tĩnh lại, nhìn chằm chằm Trương Hiểu Hi hỏi, “Chị đã đi khám chưa?”
“Hả?”
“Não luyến ái là bệnh, cần được điều trị.”
Trương Hiểu Hi:……
Quả nhiên, trong mắt người não luyến ái ra tình nhân.
Tô Vi ngáp một cái, cô nói mệt mỏi.
Không nghĩ nhắc đến đại ma vương, đen đủi!
Đột nhiên, Tô Vi cảm giác ngón tay của chính mình có hơi chút ngứa.
Cô cúi đầu, nhìn thấy một sợi dây màu đỏ theo không khí trôi nổi lại đây, sau đó quấn quanh trên cổ tay của cô.
Tô Vi nghiêng đầu, giật giật cổ tay của chính mình, sau đó sợi tơ hồng kia vòng đến càng chặt.
Tô Vi đã từng nhìn thấy thứ này, đây là sợi tinh thần thể của Lục Nhưỡng.
Lần trước thời điểm cô nhìn đến còn loạn như cào cào.
“Chị có nhìn thấy thứ này không?” Tô Vi ngẩng đầu, nhìn thấy Trương Hiểu Hi vẫn đang chống hàm dưới mơ mộng.
Trương Hiểu Hi nhìn mặt có vẻ thông minh, không nghĩ tới lại có thể là người não luyến ái.
Cô cúi đầu, nhìn thấy Tô Vi hướng cô mở bàn tay.
Trầm mặc trong chốc lát, Trương Hiểu Hi từ trong túi móc ra thanh chocolate cuối cùng, “Thật sự đã không còn.”
Tô Vi:……
Tính, ăn trước đi.
Tô Vi một bên gặm chocolate, một bên quan sát biểu tình của Trương Hiểu Hi một chút.
Thật sự không thấy được.
Tô Vi nuốt chocolate trong miệng xuống, “Chị có thể nhìn thấy tinh thần lực không?”
Trương Hiểu Hi nhíu mày, “Loại này sao có thể nhìn thấy được? Chị nhiều nhất chỉ có thể cảm nhận được tinh thần lực.”
Phải không? Vậy vì sao cô có thể nhìn thấy?
Tô Vi vươn hai ngón tay, ý đồ cắt đứt sợi tinh thần lực của Lục Nhưỡng.
Nhìn như sợi tơ đỏ mảnh khảnh lại thập phần dai, căn bản là không đứt.
Nhưng nó cột vào trên cổ tay lại một chút cũng không đau cũng không khó chịu.
Lại xem Trương Hiểu Hi, dù cho thân thể của cô vô ý thức xuyên qua sợi dây, cũng không chút nào phát hiện ra khác thường.
Trương Hiểu Hi nói cô có thể cảm giác đến tinh thần lực, có thể là sợi tinh thần lực này quá mỏng, cô không cảm giác ra được?
“Hình như có một cổ tinh thần lực.” Biểu tình Trương Hiểu Hi đột nhiên trở nên nghiêm túc lên.
Cô kéo cửa xe ra, đẩy Tô Vi vào bên trong, sau đó một phen đóng cửa sổ xe, “Có thể là tinh thần lực của Trùng tộc, mạnh như vậy sao? Không thích hợp nha.”
Trương Hiểu Hi lẩm bẩm tự nói.
Tô Vi cảm thấy Trương Hiểu Hi khả năng là cảm nhận thấy được sợi tinh thần lực trên cổ tay cô đi.
Chỉ là một sợi đã có thể làm Trương Hiểu Hi như lâm đại địch như vậy?
Vậy nếu cô ấy nhìn thấy một đoàn của Lục Nhưỡng kia không phải trực tiếp xỉu sao?
Nhưng vì sao Trương Hiểu Hi là dẫn đường cấp SS không nhìn thấy?
Lục Nhưỡng là người mạnh nhất trong truyện, cô không nên hoài nghi thực lực của hắn!
Quả nhiên, ngay sau đó, Trương Hiểu Hi liền thả lỏng xuống.
“Có thể là chị cảm giác sai rồi, hiện tại giống như đã không còn.”
Lục Nhưỡng còn có thể ẩn nấp hơi thở tinh thần thể của chính mình, bao gồm cả cuộn chỉ tinh thần rối kia.
Nhưng hắn trói thứ này lên người cô làm gì? Chẳng lẽ là vì buộc cô, sau đó chờ chút nữa một hơi ném vào động trùng?
Tô Vi:!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận