Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 363


Một đám người chật vật từ trong huyệt động ra tới.
Ngô Hòe Thật dùng sức ho khan, sắc mặt nghẹn đến mức đỏ bừng.
"Vừa rồi Lục Nhưỡng đã cảnh cáo, là anh một hai đòi phải đi vào."
Doãn Tĩnh đứng ở bên người Lục Nhưỡng, bởi vì tinh thần lực chung quanh huyệt động cường thịnh, cho nên thần sắc cũng có chút khó coi.
"Rõ ràng chỉ là tinh thần lực cấp SSSS, vì sao, tại sao lại như vậy……" Ngô Hòe Thật cầm máy móc trong tay, khi nói chuyện vẫn còn ho khan.
Mấy lính gác cùng hắn đi vào thậm chí đã có người lâm vào trạng thái ngất.
"Lối vào là SSSS." Lục Nhưỡng hút xong một điếu thuốc cuối cùng, "Đừng đi theo tôi."
Nam nhân mặc áo gió màu đen, đội mũ choàng màu đen một mình tiến vào động trùng.
Tuy rằng trong huyệt động thực đen, duỗi tay không thấy năm ngón tay, nhưng Lục Nhưỡng lại vẫn có thể nhìn thấy được trong động trùng uốn lượn khúc chiết nơi nơi đều tràn ngập sợi tinh thần lực màu đen.
Nhiều và hỗn độn.
Bởi vì quá mức hỗn độn, cho nên hắn có chút vô pháp phân biệt ngọn nguồn của sợi tinh thần lực ở nơi nào.
Đây phảng phất là cố ý chế tạo ra tới, làm người vô pháp phát hiện ra nơi ở của bản thể.
Lục Nhưỡng đơn giản không đi vào trong.
Hắn giơ tay rải mấy sợi tinh thần lực màu đỏ ra, sợi tinh thần lực chui vào mười mấy miệng huyệt động.
Năm phút sau, một sợi trong đó vẫn còn kéo dài, dư lại đều tiêu tán.
Lục Nhưỡng theo sợi tinh thần lực màu đỏ còn dư lại kia đi vào trong.
Đại Bạch du tẩu ở phía trước, xà mắt màu đỏ như đèn lồng, chiếu ra ánh sáng màu đỏ đậm.
Càng tới gần, càng có thể ngửi được cỗ hơi thở hư thối thuộc về Trùng tộc.
Sợi tinh thần lực màu đen giống như cuộn len, trái một cái, phải một cái nổi ở trong không trung.
Đại Bạch dùng đuôi rắn đảo qua, rửa sạch ra một mảnh địa phương sạch sẽ.
Lục Nhưỡng đột nhiên đứng yên.
Ở trước mặt hắn, xuất hiện một cái hắc động thật lớn.
Vô số sợi tinh thần lực màu đen từ trong hắc động kéo dài ra tới, Lục Nhưỡng duỗi tay kéo.
Sợi tinh thần lực màu đen theo tiếng đứt ra.
Không thích hợp.
Lục Nhưỡng nhìn sợi tinh thần lực màu đen đứt gãy trong tay, trầm ngâm nửa ngày, sau đó đi vào bên trong hắc động.
Hắc động so với huyệt động càng đen hơn, giống như là tiến vào trong một vùng nước sâu vô pháp hô hấp.
Nơi nơi đều là sợi tinh thần lực màu đen, Lục Nhưỡng bị khóa lại bên trong.
Hắn giơ tay phóng xuất ra tinh thần lực của chính mình.
Sợi tinh thần lực màu đỏ cắn nuốt rớt sợi tinh thần lực màu đen, sáng lập ra một con đường đỏ như máu.
Lục Nhưỡng theo con đường đi vào bên trong.
Đi ra không xa, hắn thấy được Trùng Vương thật lớn màu đen ở phía trước.
Thấy không rõ bộ dáng, bên ngoài bị sợi tinh thần lực màu đen bao bọc lấy, chỉ lộ ra một cái râu Trùng tộc kỳ quái.
Lục Nhưỡng tiến lên một bước.
Duỗi tay bắt lấy sợi râu kia, bẻ một cái.
Râu theo tiếng đứt gãy.
Là xác giả!
Đây không phải Trùng Vương chân chính, mà là vỏ nó cởi ra.
-
Tô Vi ở trong khách sạn tìm được mấy hộp sữa.
Trong TV đang phát sóng trực tiếp buổi biểu diễn.
Âu Dương Hạnh Đắc mặc tây trang màu đen lên sân khấu.
Tô Vi một bên thưởng thức soái ca, một bên uống sữa.
"Phượng hoàng, phượng hoàng, phượng hoàng……"
Cái gì vậy?
Tô Vi duỗi tay xoa xoa lỗ tai, tưởng nỗ lực nghe rõ một chút.
Bốn phía đột nhiên an tĩnh lại.
Âm thanh của Âu Dương Hạnh Đắc bị ngăn cách.
Cô ngẩng đầu, nhìn thấy trên đỉnh đầu chính mình có một con sâu màu đen đang bò.
Con sâu kia to tầm bằng ngón tay cô, một đôi tròng mắt màu đen không hề chớp nhìn chằm chằm cô.
A a a a con gián phương bắc cũng lớn như vậy sao?
Không phải nói chỉ có con gián phương nam mới biết bay sao?
Tô Vi giơ tay ném dép lê của chính mình qua đó.
Sâu không chết.
Tô Vi tiếp tục ném một chiếc dép lê khác.
Dép lê rơi xuống đất, sâu cũng rơi xuống đất.
Nó vận động tứ chi, bò về phương hướng Tô Vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận