Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 475


Bên kia, Lương Khương Bảo dừng một chút, sau đó âm thanh cô từ đầu kia điện thoại truyền đến, "Ừ."
Chu Mộc không chịu từ bỏ, "Anh muốn gặp mặt em."
"Xin lỗi, em gần đây rất bận, không đi được."
Lương Khương Bảo cắt đứt điện thoại, cô còn không biết sự tình trên mạng, thẳng đến khi cắt đứt điện thoại, đi lấy nước trà, mới nghe được cấp dưới bát quái.
Cô móc di động ra, tin tức trên đó toàn bộ đã đều không có.
"Các cô đang nói tiểu thư Tô gia sao? Chính là người liên hôn cùng tổng tài?" Lương Khương Bảo trực tiếp đi qua dò hỏi.
Cấp dưới sửng sốt, vội vàng gật đầu nói: "Vâng, đúng vậy."
Lương Khương Bảo nhíu nhíu mày, cô lại lần nữa móc di động ra, vừa mới mở khoá, liền nghe được nữ đồng sự vừa rồi nói chuyện "Oa" một tiếng.
"Trời ơi, Tô Vi phơi giấy hôn thú!"
"Không phải chứ, không phải chứ? Vị nào đó không phải còn tiên đoán cuộc liên hôn này sẽ hỏng sao?"
"Xem ra là chân ái đi? Vị Tô tiểu thư này làm ra chuyện như vậy mà vẫn có thể được bao dung."
Lương Khương Bảo nhíu mày, cô cảm thấy Tô Vi không phải là người như vậy, liền trực tiếp mở miệng: "Lục thị đã phát công văn luật sư, sự tình không có chứng cứ sao có thể là thật được? Anh ta thậm chí một tấm ảnh chụp cũng không lấy ra được."
"Có ảnh chụp." Nữ đồng sự click mở một tấm ảnh cô lưu lại được.
Đây là một tấm ảnh chụp duy nhất, nữ nhân nằm ở trên sô pha màu xám, nghiêng mặt, trường hợp có chút mơ hồ, nhưng từ sườn mặt đi lên xem, xác thật có bảy phần giống Tô Vi.
Tầm mắt Lương Khương Bảo lại rơi xuống trên cổ tay nữ nhân.
Trên cổ tay nữ nhân đeo một chuỗi vòng tay màu hồng phấn, tuy rằng đó là mua trên vỉa hè, nhưng Lương Khương Bảo thực quý trọng, bởi vì đây là Chu Mộc thân thủ đan cho cô, cho nên cô vẫn luôn đeo, cho tới bây giờ.
Biểu tình Lương Khương Bảo trở nên thực cổ quái, cô theo bản năng cắn môi, sau đó gọi điện thoại cho Chu Mộc.
"A lô, Tiểu Bảo?" Âm thanh Chu Mộc từ bên kia di động truyền đến.
Lương Khương Bảo nói: "Chúng ta gặp mặt đi."
-
Lương Khương Bảo bớt thời giờ hẹn Chu Mộc gặp mặt ở quán cà phê.
Chu Mộc cả người thoạt nhìn vô cùng tiều tụy, hắn ban đầu còn xem như một soái ca thanh tú, nhưng nam nhân hiện tại xuất hiện ở trước mặt Lương Khương Bảo đáy mắt xanh đen, trong mắt tràn ngập tơ máu, gò má cũng ở trong mấy ngày này ao hãm đi xuống, thật giống như đột nhiên thay đổi thành một người khác.
Trước kia Chu Mộc khí phách hăng hái, hiện tại Chu Mộc sợ hãi rụt rè, thậm chí thoạt nhìn còn có hơi chút thần kinh.
"Gần đây anh sống tốt chứ?" Lương Khương Bảo mặc trang phục công sở, trang điểm tỉ mỉ, thoạt nhìn cực kỳ giỏi giang.
Chu Mộc nhìn Lương Khương Bảo trước mặt, trong nháy mắt thấy hoảng hốt, thật giống như địa vị hai người đột nhiên thay đổi một chút.
"Anh…sống cũng tạm ổn." Chu Mộc duỗi tay bưng chén cà phê lên, nhẹ nhấp một ngụm.
Lương Khương Bảo nắm di động, "Anh bị Lục thị khởi tố sao? Bởi vì anh phỉ báng tiểu thư Tô gia."
Chén cà phê trong tay Chu Mộc không cầm ổn, trực tiếp ngã ở trên bàn.
Người phục vụ vội vàng lại đây thu thập, cũng một lần nữa đổi một ly khác cho hắn.
Chu Mộc che lại bàn tay bị bỏng đỏ của chính mình, cúi đầu, không nói gì.
"Chu Mộc, anh đồ cái gì vậy?"
"Anh đồ cái gì? Anh chỉ là không quen nhìn cô ta."
"Anh không quen nhìn cô ấy là có thể bịa đặt như vậy?"
"Anh chỉ tùy tiện nói một ít, cũng không phải cái gì quá mức." Chu Mộc vẫn không cho rằng chính mình đã làm sai.
Lương Khương Bảo nhìn Chu Mộc trước mắt, thật giống như lần đầu tiên nhận thức hắn.
"Chu Mộc, ảnh chụp người nằm ở trên sô pha màu xám là Lương Khương Bảo tôi đi."
Lương Khương Bảo mở di động của chính mình ra cho Chu Mộc xem ảnh chụp.
Chu Mộc nói: "Không sai, là em. Anh cũng không nghĩ tới, sườn mặt của em khá giống cô ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận