Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 368


Rạng sáng, mưa ngừng.
Không khí âm u ẩm ướt, mang theo hương vị bùn đất tro bụi.
Tảng đá lớn bị cạy ra, lộ ra một cái hắc động cao nửa người.
Lại có thể là một cái hắc động.
Tô Vi nhìn sợi tinh thần lực màu đỏ kia kéo dài đến bên trong hắc động, đột nhiên đã hiểu hết thảy.
Lục Nhưỡng ở khoảnh khắc sơn động sụp xuống, cố ý rơi vào hắc động.
Anh ấy còn sống.
Đúng vậy, không sai, anh ấy còn sống.
"Tôi muốn đi vào tìm hắn." Tô Vi nhấc chân đi vào hắc động, bị Doãn Tĩnh một phen túm chặt, "Hắc động có rất nhiều Trùng tộc, cô chỉ là một dẫn đường."
Nói tới đây, Doãn Tĩnh đột nhiên nghĩ đến sự tình Tô Vi trước đó đối phó Ngô Hòe Thật.
Vô cùng đơn giản liền ăn luôn tinh thần thể của hắn.
Nói không chừng, hiện tại Tô Vi mạnh đến đáng sợ.
"Không nên ngăn cản tôi." Rạng sáng, trên không trung đen tối, từ góc độ Doãn Tĩnh có thể nhìn thấy bên trong đồng tử màu đen của Tô Vi ẩn ẩn phiếm ra quang mang kim sắc.
Doãn Tĩnh theo bản năng trong lòng cả kinh, sau đó giải thích: "Tôi không phải muốn ngăn cản cô, tôi là muốn cùng đi với cô."
"Tôi cũng đi." Hoa Tễ đứng ra nói.
Phía sau bọn họ có mấy lính gác cùng hỗ trợ dọn đá, một người trong đó cũng đi theo đứng ra nói: "Tôi cũng đi."
"Tôi đây cũng đi……"
"Tôi cũng……"
Mười mấy lính gác, đứng ở phía sau Tô Vi cùng Doãn Tĩnh.
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía hắc động sâu vô tận kia.
Chỉ có Tô Vi nhìn thấy được sợi tinh thần lực màu đỏ nhảy lên, phảng phất giống như trái tim Lục Nhưỡng nhảy lên.
Tô Vi cầm lấy sợi trái tim này, buộc nó vào cùng sợi tinh thần lực của cô, sau đó thắt một cái nơ con bướm thực xấu.
Nhìn cái nơ con bướm xấu hoắc này, nước mắt Tô Vi nghẹn bảy ngày rốt cuộc không nhịn được chảy xuống dưới.
Lục Nhưỡng, em thắt nơ con bướm thật xấu.
-
Tiến vào hắc động cần chuẩn bị một ít.
Trùng Vương còn chưa có chết, tránh ở trong hắc động.
Hắc động còn có Trùng tộc khác cấp bậc rất cao.
Doãn Tĩnh mang theo vũ khí chuyên môn đối phó Trùng tộc, hơn nữa còn thu thập một bao vật tư chữa bệnh và đồ ăn tiếp viện.
Hết thảy chuẩn bị ổn thoả, mọi người vào động.
Đại bộ phận mọi người đều là lần đầu tiên tiến vào hắc động này.
Hắc động thật sự tối, so với sơn động bình thường càng đậm trù ám sắc hơn, sợi tinh thần lực Trùng tộc hỗn tạp đan chéo, giống như một cái động yêu tinh.
Doãn Tĩnh bật đèn pin, nhắc nhở mọi người cẩn thận.
Hắc động căn bản là không nhìn thấy đường.
Mọi người chỉ có thể đi theo Tô Vi.
Bọn họ không biết đi bao lâu, bên người vẫn đều là đen tối nùng nhiệt, phảng phất như vẫn đang ở một chỗ.
"Hắc động giống như cũng không có gì đáng sợ……" Một người lính gác vừa dứt lời, cách đó không xa liền truyền đến âm thanh sột sột soạt soạt.
Là Trùng tộc tới!
"Tô Vi, đừng nhúc nhích, giao cho chúng tôi." Doãn Tĩnh một phen đè lại Tô Vi.
Tuy rằng Tô Vi hiện tại rất mạnh, nhưng tinh thần lực của cô cũng hữu hạn.
Lần trước sau khi ăn tinh thần thể của Ngô Hòe Thật, Doãn Tĩnh rõ ràng cảm giác được thể lực của cô chống đỡ hết nổi, dùng máy đo thử, cấp bậc lại có thể rớt tới S.
Phải biết rằng khi phượng hoàng ra tới, máy đo Doãn Tĩnh mang theo người trực tiếp cảnh cáo đột phá hạn mức cao nhất.
Không cần đo lường cũng biết là cấp Thần tối cao.
Nhưng nói cách khác, sau khi Tô Vi phát động đại chiêu cần thời gian nghỉ ngơi rất lâu mới có thể tiến hành đại chiêu tiếp theo.
Con Trùng tộc này tuy rằng chỉ là cấp SSS, nhưng cũng phí không ít công phu.
Bởi vậy, khi con Trùng tộc thứ hai SSSS xuất hiện, bên trong nhóm lính gác, chỉ còn lại một mình Doãn Tĩnh có thể chống lại.
"Vi Vi, bảo tồn thể lực, đi phía trước đi, không cần quay lại."
Doãn Tĩnh nắm tay Hoa Tễ, để Tô Vi tiếp tục đi lên phía trước.
"Cô yên tâm, chúng tôi sẽ sống." âm thanh Doãn Tĩnh thực nhẹ, lại mạc danh làm người tràn ngập tin phục.
"Cảm ơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận