Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 53


Nhìn thấy bộ dáng nhát gan của Tô Vi, Doãn Tĩnh không nhịn được nói: “Không tiền đồ.”
Tô Vi rầm rì một tiếng, sống không còn gì luyến tiếc, “Không tiền đồ không quan hệ, còn có hơi thở cũng đã rất lợi hại.”
Doãn Tĩnh:……
-
Động trùng cách căn cứ thứ hai khá xa.
Doãn Tĩnh đã lái xe một giờ.
Tô Vi nhìn con đường ngoài cửa sổ dần dần trở nên rách nát, bởi vì không có người ở, cho nên nhà cửa bị thực vật chiếm cứ. Còn có một ít người bởi vì thật sự không tìm được vật tư để tiến vào căn cứ, cho nên bị bắt lưu tại bên ngoài.
Rốt cuộc, cũng tới nơi.
Doãn Tĩnh ngừng xe ở chỗ ẩn nấp, tiếp đón Lục Nhưỡng xuống xe.
“Vi Vi chờ ở chỗ này, bên trong rất nguy hiểm.”
Nữ nhân biết làm nũng, hồn anh sẽ bay.
Doãn Tĩnh nắm chặt nắm tay, “…… Anh đừng ép tôi đánh anh.”
Lục Nhưỡng thong thả ung dung kéo tay cô, “Ngoan.”
Trước khi Doãn Tĩnh đi, còn giúp Tô Vi mở điều hòa, cũng mở ra một khe cửa sổ xe.
Tô Vi ghé vào cửa sổ xe, nhìn chằm chằm Doãn Tĩnh và Lục Nhưỡng dần dần đi xa.
Cô rốt cuộc có nên đi ra ngoài hay không?
Nếu cô tự mình đi ra ngoài chạy loạn, đụng tới động trùng thì phải làm sao bây giờ? Nhưng nếu cô không đi ra, động trùng xuất hiện ở trong xe thì phải làm sao bây giờ?
Tô Vi còn chưa có rối rắm xong, Lục Nhưỡng liền đã trở lại.
Thân thể Tô Vi theo bản năng cứng đờ lên, cô quay đầu nhìn phía sau.
Bên trong xe trống rỗng, cũng không có động trùng xuất hiện.
Chẳng lẽ bởi vì lần này là tra xét, cho nên sẽ không xuất hiện động trùng?
Một lòng treo cao của Tô Vi đột nhiên thả xuống dưới.
Lục Nhưỡng cũng không có phát rồ như vậy.
Lục Nhưỡng cầm chìa khóa xe trở về, mở cốp xe ra tìm tìm, không tìm được, hắn mở ghế sau ra, từ dưới lòng bàn chân Tô Vi rút ra một chiếc……xẻng?
Nam nhân cũng không có lập tức đi, hắn một tay chống xẻng ngồi vào bên người Tô Vi.
Diện mạo Lục Nhưỡng tuấn mỹ, nho nhã, đoan chính như ngọc, nhưng cố tình người như vậy, lại chống một chiếc xẻng ngồi ở trong xe.
“Trong xe thật mát mẻ.” Lục Nhưỡng cảm thán nói: “Anh trộm lười, ngủ một lát. Vi Vi, giúp anh nhìn thời gian, mười phút sau gọi anh dậy nhé.”
Anh ngủ thật hay ngủ giả vậy?
Tô Vi nhìn Lục Nhưỡng cứ như vậy, đôi tay chống xẻng, cái trán để ở trên mu bàn tay.
Từ kết cấu tới xem, tư thế này của Lục Nhưỡng xác thật rất đẹp, phối hợp với quang cảnh mạt thế, cả người mạc danh nhiều một cỗ túc mục bi thương.
Bỏ đi! Người chân chính bi thương là cô!
Tô Vi ở trong xe ngó trái ngó phải, lại mở cửa xe đi xuống nhìn xung quanh.
Không có, thật sự không có động trùng!
Xem ra cô an toàn.
Tô Vi yên tâm đi trở về ghế sau, sau đó liền nhìn thấy phía sau Lục Nhưỡng, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được xuất hiện một cái động trùng.
Đầu tiên là một điểm đen nhỏ, không nhìn kỹ còn không thể phân biệt ra được, người cận thị nhìn không thấy, người viễn thị cũng không thấy rõ.
Sau đó điểm đen kia thong thả mở rộng, kích cỡ biến thành nắm tay, lại biến thành một cái đĩa.
Với kích cỡ này, ngay cả người cận 500 độ cũng có thể thấy được.
Động trùng đen như mực, sền sệt, giống mực nước. Cảm giác hắc ám cắn nuốt, mang theo khủng bố.
Có một con trùng từ bên trong bò ra tới.
Tô Vi tổng cảm thấy loại động trùng này giống như blind box.
Bạn vĩnh viễn không biết ra tới chính là loại trùng gì.
Hình thể nó tựa hồ có hơi chút lớn, dẫn đầu ra tới chính là chân nó, giống như bọ ngựa.
Sau đó là nửa thân thể, giống như con nhện.
Giống như đúc Tô Vi đã mơ thấy.
Chính là cái động trùng này, chính là con nhện bọ ngựa tinh này!
Tô Vi run rẩy, tầm mắt chuyển tới trên người Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng đưa lưng về phía con nhện bọ ngựa tinh, nhắm hai mắt, tựa hồ ngủ thật sự an ổn, ngay cả tinh thần thể cũng không có ra tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận