Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 437


Tô Vi ôm mèo ngồi ở trên giường đệm mềm mại, cô không có búi tóc, mái tóc đen buông xuống, trên người chỉ mặc một chiếc áo khoác, cổ áo hơi rủ xuống, lộ ra da thịt trắng nõn.
Mèo con quen thuộc trong chốc lát, là một con mèo sữa đen trắng, nó bắt đầu phát huy đặc điểm gien của chính mình, thậm chí ý đồ đi bắt tua ngọc bội Lục Nhưỡng treo ở bên hông.
Tô Vi tay mắt lanh lẹ tóm được nó, đè lại đầu.
"Muốn nuôi sao? "
“Vâng."
"Tìm nhà, tìm hai người."
"Rõ thưa điện hạ." Lương Minh khom người lui ra ngoài, thời điểm rời đi cũng mang cả mèo con đi cùng.
Trong phòng được thu thập sạch sẽ tỉ mỉ từ trong ra ngoài, một sợi lông mèo cũng không có lưu lại, trên người Tô Vi cũng đổi quần áo, ngay cả từng sợi tóc cũng được lau khô.
Cô bồi Lục Nhưỡng ăn bữa tối, nam nhân còn từ trong cung mang về cho cô một hộp điểm tâm chỉ có trong cung mới có thể ăn được.
"Mẫu hậu cho."
"A." Ngón tay Tô Vi moi hộp đồ ăn quý giá, "Cái kia……"
"Sao?" Nam nhân bưng bát trà trước mặt lên, nhẹ nhấp một ngụm.
"Ngài có phải thích ta hay không?"
Bàn tay nam nhân bưng bát trà khựng lại, hắn buông chung trà, rũ mắt nhìn cô, "Thích."
Khó trách!
Lôi thôi, mèo, kỳ thật đều là Tô Vi thật cẩn thận thử Lục Nhưỡng, cô nỗ lực vượt quá giới hạn của hắn, chính là muốn nhìn phản ứng của Lục Nhưỡng đối với những việc này.
Tuy rằng cô là nữ chủ, vốn dĩ sẽ có một đoạn tình yêu cùng nam chủ, nhưng cốt truyện liên quan đến nữ chủ một cái đều không có phát sinh, như vậy cũng không tồn tại việc nam chủ nảy sinh tình yêu với nữ chủ.
Nhưng hiện tại nam chủ vẫn thích cô, nói như vậy, người Lục Nhưỡng thích là cô, mà không phải nguyên nữ chủ. "Nàng định cự tuyệt?"
"Đảo cũng không có."
Tô Vi cẩn thận tự hỏi mấy ngày, thân phận của cô thực xấu hổ, rời khỏi Lục Nhưỡng phỏng chừng liền sẽ phải trở lại Giáo Phường Tư, kia là nơi ô long hỗn tạp, ăn không ngon ngủ không yên, còn phải dậy sớm luyện múa, không tốt không tốt.
Lục Nhưỡng đang chọn lựa Thái Tử Phi, chờ hắn thành thân, phỏng chừng sẽ không nhớ đến cô nữa, đến lúc đó cô tùy tiện tìm một tòa nhà, có ăn có uống, vậy cũng không tồi.
Quan trọng nhất chính là, Lục Nhưỡng lớn lên rất đẹp.
Thử nghĩ một chút xem, một đại soái ca siêu cấp vô địch nói thích cô, còn phải do dự sao?
Cũng không biết là ai có hại đâu.
-
Là cô có hại.
Eo quá đau.
Tô Vi ghé vào trên giường, nghĩ thân thể của cô không phải rất khỏe sao? Chẳng lẽ là bị linh hồn phế vật của cô làm cho yếu đi?
Về phần Lục Nhưỡng, nhìn mảnh khảnh Tiểu Bạch thỏ, không nghĩ tới cởi quần áo ra liền như biến thành người khác.
Tô Vi được Lục Nhưỡng ôm vào trong bồn tắm, cô ghé vào đầu vai hắn, nam nhân bóp hàm dưới cô, khẽ hôn khóe môi cô.
Tô Vi ngửa đầu, ôm lấy cổ nam nhân, hung hăng hôn trở về.
Nam nhân ngẩn người, theo sau lại là một phen không thể miêu tả.
"Kỹ thuật của ngài có hơi kém một chút." Tô Vi đọc qua rất nhiều tiểu thuyết, đối với biểu hiện của nam nhân có chút không hài lòng.
Dựa theo giả thiết, bởi vì thói ở sạch, cho nên Lục Nhưỡng còn chưa có chạm qua nữ nhân.
Đương nhiên, chỉ là một quyển tiểu thuyết ngôn tình, không phải là lịch sử chân chính, bằng không đường đường là một Thái Tử điện hạ, 25 tuổi không chạm qua nữ nhân, bình thường sao?
Nam nhân ôm cô lên, "Ta đây liền luyện nhiều một chút."
-
Tu chỉnh một ngày, thân thể Tô Vi liền tốt không sai biệt lắm.
Quả nhiên vẫn là thân thể khỏe mạnh.
Lục Nhưỡng sáng sớm lại đi ra ngoài, cũng không biết đi vội cái gì.
"Cô nương, người trong cung tới." Hồng Nhi tiến vào bẩm báo, phía sau đi theo một ma ma khuôn mặt nghiêm túc.
Không phải chứ, nhanh như vậy đã bắt đầu?
Dựa theo phối trí thông thường trong truyện ngôn tình, Thái Tử điện hạ chọn lựa Thái Tử Phi, vì thanh danh, sự tình điện hạ sa vào vũ cơ Giáo Phường Tư nhất định không thể phát sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận